Trang

Tìm kiếm

11 thg 6, 2013

Chương 244: Đảo cờ - Đấu Phá Thương Khung

Mục lục
==============================
 Bên trong đại sảnh, Tiêu Viêm cùng với mấy người ngồi, Những người khác của Mạc Thiết binh đoàn đang bận rộn dọn dẹp một mảng hỗn loạn trong tổng bộ, có những người lính đánh thuê trong phòng khách đang kính sợ nhìn thiếu niên uống trà, thần tình ấm áp đang mỉm cười.

    Bởi vì Tiêu Viêm ra tay tàn nhẫn độc ác, cho nên tâm lý bọn họ sợ hãi, nhưng sau một thoáng tiếp xúc bọn họ mới hết sự sợ hãi, bọn họ toàn là những người sống ở trên mũi đao, thần kinh tự nhiên là hơn người thường, hơn nữa đều là người của Mạc Thiết binh đoàn, ai cũng không dám tỏ ra sợ hãi với hắn, bởi vì nếu như hôm nay không có Tiêu Viêm đến đúng lúc, thì nguy cơ mọi người bị Mặc Nhiễm giết sẽ là rất lớn.

    Bưng chén trà ấm áp, Tiêu Viêm nhìn lính đánh thuê đang bận rộn, Hải Ba Đông vẫn ngồi trên ghế, khuôn mặt đạm bạc, Vị này cũng không phải vì Tiêu Đỉnh hai vị huynh đệ quan hệ với Tiêu Viêm mà hiện ra nụ cười hiền lành.

    "Hải lão tiên sinh là bằng hữu của ta, tính tình có hơi ……Ha ha, bất quá lão chân chính là một cường giả." Nhìn Hải Ba Đông theo vào nhà sau đó trầm mặc, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, hướng về phía Tiêu Đỉnh và Tiêu lệ cười nói.

    Tiêu Đỉnh mỉm cười gật đầu, ánh mắt khẽ đảo qua nhìn Hải Ba Đông.  sự từng trải của hắn biết, vị đạm bạc lão giả này nhất định là một cường giả chân chính.

    "Đúng vậy, Cường giả tự nhiên là có tính nết của cường giả, bằng không thế nào hiện lên sự cá tính?" Tiêu Đỉnh cười khẽ một tiếng, vui đùa nói.

    Tiêu Viêm cười cười, Đầu tiên là hỏi thương thế của Tiêu Lệ, lúc này mới khẽ nhíu mày hỏi:  "Nói cho ta biết, rốt cục có chuyện gì phát sinh?  Vì sao Sa Chi binh đoàn đột nhiên có nhiều cường giả? Còn nữa, Thanh Lân nha đầu xảy ra chuyện gì?"

    Nghe vấn đề của Tiêu Viêm hỏi, Khuôn mặt đang cười của Tiêu Đỉnh chậm rãi thu liễm, cười khổ hít một hơi, trầm ngâm một lát, nhưnđang sắp xếp lời nói, một lúc lâu mới chậm rãi nói: "Nửa tháng trước, Một lần Thanh Lân ra ngoài, sau đó không trở về, trải qua đều tra, nàng hẳn là bị người bắt đi, Chỗ địa phương nàng bị bắt, ta phát hiện ra dấu vết đánh nhau kịch liệt, nơi đó có không ít máu tươi và Lân Xà, hẳn đó chính là đầu sủng vật Hỏa linh xà chảy ra "

    "Có thể đánh bại Song Đầu Hỏa Linh Xà, hơn nữa bắt đi Thanh Lân, Ít nhất cũng là một gã Đấu Linh cường giả." Ngón tay nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, Lông mày của Tiêu Viêm nhíu lại, nói: "Ai có thể ra tay với Thanh Lân?  Nàng bất quá là một tiểu cô nương, vị Đấu Linh cường giả sao lại ra tay với nàng?"

    "Việc này chúng ta cũng không rõ lắm" Tiêu Đỉnh cười khổ, lắc đầu nói tiếp: "Cũng sau một ngày Thanh Lân mất tích, Thì Sa Chi binh đoàn cũng bắt đầu thôn tính các binh đoàn trong thành, Chỉ trừ binh đoàn của chúng ta với một vài thế lực, cơ hồ toàn bộ đều không thể chống đỡ, cho nên gần năm ngày sau, những thế lực nhỏ đã bị họ thu phục hoặc tiêu diệt"

    "Đến mấy hôm nay, mấy thế lực cường đại như chúng ta mới phục hồi tinh thần, liền thành lập liên minh chống lại Sa Chi binh đoàn. Dựa theo kế của bọn ta, Sa Chi binh đoàn cho dù có một đại đấu sư cũng không thể thôn tính chúng ta, nhưng bất quá vài ngày sau, Sa chi binh đoàn lại xuất hiện thêm một gã Đại đấu sư, cùng với nhiều Đấu sư nữa."

    "Lúc thực lực của Đối phương tăng vọt, chúng ta bên này cũng bắt đầu bối rối, dù sao cũng là liên minh tạm thời cho nên không có tính ràng buộc, cho nên chỉ vài hôm sau đã có một binh đoàn bị diệt, một cái khác thì đầu hàng, Một binh đoàn khác thì chịu đền bù một khoản lớn rồi rút khỏi thành thị này."

    "Bởi vì Mạc Thiết binh đoàn của chúng ta là một khúc xương cứng, cho nên bọn họ mới lưu lại cuối cùng, vì thế hôm nay mới có việc này, Nếu như ngươi tới muộn một chút, cũng sợ sẽ bị Sa Chi binh đoàn tiêu diệt." Tiêu Đỉnh thở dài nói.

    "Có biết những người gia nhập Sa Chi binh đoàn có lai lịch gì không?  "Tiêu Viêm chậm rãi vuốt ve chén trà nóng ấm, nhẹ giọng hỏi.

    "Không rõ ràng lắm, Tiêu Đỉnh lắc lắc đầu, Chần chờ một lát rồi nói: "ta thấy hình như Thanh Lân mất tích cùng với sự gia nhập cường giả này có quan hệ, dù sao thời gian phát sinh khá trùng hợp."

    "Thanh Lân có được Hỏa Linh Xà, hẳn là có rất ít người biết?  Bọn họ sao lại chọn ra tay với nàng?" Tiêu Viêm cau mày, Vỗ khẽ trên mặt bàn, trong lòng lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ bởi vì Bích Xà Tam Hoa Đồng?"

    "Chúng ta rốt cục cũng không biết chuyện gì xảy ra." Tiêu Đỉnh cùng Tiêu Lệ liếc mắt nhìn nhau, cười khổ nói.

    "Các người không biết, Thì không có nghĩa tên kia cũng không biết "Tiêu Viêm ngồi thẳng lại người cười nói: "ta đi tìm hắn, thuận tiện xem hắn rốt cục có bao nhiêu lá gan."

    "Này, chúng ta triệu tập nhân thủ?  Bọn họ dù sao cũng nhiều người." Tiêu Đỉnh trầm ngâm nói.

    "Tùy huynh." Đối với việc này, Tiêu Viêm cũng không để ý, vừa ra tới cổng cửa, đi ngang qua cười với Hải Ba Đông nói: "Hải lão có muốn đi không?"

    "Ở đây cũng không có việc gì, đi theo ngươi để xem náo nhiệt vậy, bất quá ta sẽ không ra tay, phí bảo vệ của ta rất đắt à "Hải Ba Đông nhàn nhạt cười nói.

    Gật đầu cười, Tiêu Viêm bước ra đại sảnh, Hải Ba Đông lười biếng đi phía sau, tiếp theo là Tiêu Đỉnh Tiêu Lệ, sau đó nhanh chóng tập hợp hơn 50 người có thực lực, sau đó đoàn người hùng hổ đi ra tổng bộ, Trên mặt tràn đầy sát khí, hướng địa bàn của Sa Chi binh đoàn đi tới.

    Phía trên đường Nhìn thấy đám lính đánh thuê hung quang đầy mặt, người đi đường xung quanh đều nhanh chóng nhường đường, những giọng nói nhỏ thì thầm vang lên.

    "Bọn họ không phải là thủ hạ của Mạc Thiết binh đoàn sao?  Làm sao lúc này còn dám ra?  Chẳng lẽ không sợ Sa Chi binh đoàn?"
    "Vừa rồi ta có nghe một người bên Sa Chi binh đoàn nói, hành động bọn họ thất bại, vị Đại đấu sư bị chết trong tay của người Mạc Thiết binh đoàn, bây giờ chỉ sợ bọn họ tìm đến để trả thù lại."

    "Cái gì? Đại đấu sư của Sa Chi binh đoàn đã chết?  Mạc Thiết binh đoàn khi nào thì có cường giả như thế?"

    "Chính là vị hắc y thiếu niên đi đầu, hà hà, run chưa?  Tên cường giả Đại đấu sư kia trước mặt bao nhiêu người bị Hắn giết chết." Một gã người qua đường tựa hồ như là biết một chút tin tức, ánh mắt kính sợ nhìn đám lính đánh thuê, đi đầu là thiếu niên có thân hình đơn bạc, cười nói.

    "Nói phét, Làm sao có thể?  thiếu niên kia chỉ sợ chưa được 20 tuổi?  Làm sao có thể giết chết Đại đấu sư?" Người qua đương thần tình không thể tin nổi.

    "Hừ, hãy chờ xem, lúc này đây Sa Chi binh đoàn sẽ rụt cổ lại, ai bảo mấy hôm trước bọn họ còn kiêu ngạo"  Người qua đường vui sướng nói.

    Ở thành thị, những đạo ánh mắt chăm chú nhìn,Tiêu Viêm cùng đám người xuyên qua mấy cái ngã tư đường, hơn mười phút sau, Tổng bộ được phòng ngự nghiêm ngặt của Sa Chi binh đoàn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

    Lúc này Sa Chi binh đoàn rõ ràng đã nhận được tin Mặc Nhiễm bị giết chết, cho nên ở cổng đại môn có rất nhiều người cầm vũ khí tuần tra, vẻ mặt ngưng trọng, mà khi bọn hắn phát hiện người của Mạc thiết binh đoàn xuất hiện, khuôn mặt mọi người nhất thời bối rối, vài tên lính đánh thuê chạy vào cổng đại môn, đi báo cáo.

    Nhàn nhạt nhìn những lính đánh thuê, tay cầm vũ khí, thân thể run rẩy của Sa Chi binh đoàn, Tiêu Viêm cùng đám người chậm rãi đứng lại.

    "Nơi này là địa bàn của Sa Chi binh đoàn, Các ngươi tới làm gì?" Nhìn đám người như báo hổ, một tên lính đánh thuê sắc mặt xanh mét liền quát lên.

    "Nói với La Bố mau lăn ra đây cho ta." Tiêu Viêm khẽ dịch ngón tay, ngẩng đầu lên mỉm cười nói.

    Trầm mặc nhìn hắc sam thiếu niên, tất cả lính đánh thuê vẫn giữ nguyên trầm mặc, trước kia bọn họ cũng đã nghe người của Mạc Thiết binh đoàn, Vị cường giả Đại đấu sư đã bị chết rất thê thảm ở trong tay người thiếu niên đang nở nụ cười rất ấm áp này.

    "Quên đi, Vẫn là cứ để ta vào tìm hắn."

    Nhìn đám lính đánh thuê đáng trầm mặc,Tiêu Viêm bất đắc dĩ tươi cười, hướng về phía trước bước từng bước.

   Thấy Tiêu Viêm đi tới từng bước, bọn lính đánh thuê nhất thời tỉnh táo, bước chân không tự chủ được mà lui xuống, nghe có chút buồn cười.

    "Đội trưởng có lệnh, giết bọn họ, không tha một ai! Ai giết tên hắc y nhân kia, Phần thưởng 5 vạn kim tệ !"Không khí đang trầm mặc, thì trong Đại môn có tiếng kêu to.

    Tiếng hét vừa được hạ xuống, ánh mắt của lính đánh thuê ở cửa nhất thời sáng lên, nhìn Tiêu Viêm trước mặt thì thiếu vài phần sợ hãi mà tăng thêm mấy phần tham lam.

    Rõ ràng cảm ứng được bọn người kia biến hóa, Tiêu Viêm nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không nói lời vô nghĩa, liền bước lên phía trước.

    "Giết hắn "Khi tiếng treo giải thưởng vừa kêu lên, rốt cục có một gã lính đánh thuê không nén được sự hấp dẫn, tay nắm chặt vũ khí, thần tình dữ tợn hướng phía Tiêu Viêm liều chết xông qua.

    Hắn vừa hành động, không thể nghi ngờ là phản ứng dây chuyền, Nhất thời lính đánh thuê phía sau hung quang cũng nổi lên hướng phía Tiêu Viêm vọt tới.

    Thấy mấy chục bóng lính đánh thuê đánh tới, Tiêu Viêm chậm rãi thở ra một hơi, hai bàn tay xoay tròn, hét lên: "Xuy Hỏa Chưởng !"

    Theo bàn tay của Tiêu Viêm phóng ra, một cỗ kình khí hung hãn hút lấy một khối cự thạch ném thẳng vào đám lính đánh thuê đang hung hăng lao tới.

    Kình phong đem cự thạnh ngàn cân đánh mạnh lên thân hình của bọn lính đánh thuê, mấy chục tên lính đánh thuê khuôn mặt nhất thời trắng bệch, những ngụm máu tươi theo nhau phun ra, như nổi lên một trận mưa máu.

    Vỗ nhẹ bàn tay, Tiêu Viêm liéc mắt ở cửa Đại môn trống trải, quay đầu nhìn mọi người đang kinh ngạc, cười nói "Vào thôi"

    Nói xong, Hán dẫn đầu bước vào, bộ dáng nghênh ngang, giống như đang vào nhà của chính mình.

    Nhìn bóng dáng của thiếu niên, mọi người hai mắt nhìn nhau, đều không nói gì, một chưởng đem mấy chục lính đánh thuê bị thương, Người này, cũng quá không bình thường đi.

    "Ai, Một tên biến thái." Tiêu Lệ thở dài một tiếng, cùng Tiêu Đỉnh liếc qua một cái, Hai người bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó bước chân đi theo.

    Sa Chi binh đoàn không hổ là thế lực mạnh nhất của Thạch Mạc thành, Vừa đi vào trong đại viện, Nhất thời có hơn một trăm tên lính đánh thuê tay cầm vũ khí xông tới, Tuy rằng lính đánh thuê này còn thiếu khí chất hơn so với Mạc Thiết binh đoàn, bất quá có nhiều người như vậy thì cũng có thanh thế.

    Nhìn bọn lính đánh thuê nhảy ra ngăn trở, cước bộ Tiêu Viêm không chút dừng lại, Lòng bàn tay phóng ra, một cỗ kình khí phô thiên cái địa, cực kỳ bá đạo, bạo dũng bắn ra, Tại khi cỗ kình khí công kích ra, phàm là những người thực lực dưới ngũ tinh đấu giả đều phải hộc máu rút lui,nhiều người có thực lực hơi cao, mới có thể chống lại kình khí của Tiêu Viêm, bất quá bọn hắn ngăn cản được kình khí của Tiêu Viêm chưa kịp mừng thầm, thì thân hình quỷ mị thoáng hiện trước mặt, thì bị một nắm đấm đánh thẳng vào người, nỗi lần bóng người hiện lên là có một người bị thương ngã xuống ngất đi.

    Một đường đi qua, Nhìn đám người của Sa Chi binh đoàn không ngừng lăn lộn, ngã vào hai bên, Tiêu Viêm rốt cuộc lĩnh giáo sự mạnh mẽ của Huyền giai công pháp, nếu như đặt ở trước kia, hắn chỉ có thể sử dụng "Thôi hỏa chưởng "năm lần, thì Đấu khí trong cơ thể sẽ khô kiệt, Mà hiện tại, Huyền giai công pháp thì tùy ý hắn đánh ra, đây quả thật là một sự chênh lệch một trời một vực.

    Một đường đấu đá lung tung, Tiêu Viêm tựa hồ đâm ra nghiện, thân hình hóa thành một đạo bóng đen, xuyên qua một ít lính đánh thuê có thực lực, thân ảnh đến chỗ nào thì máu và người bắn tung tóe khắp nơi.

    Đi ở phía sau Tiêu Viêm, Đám người Tiêu Đỉnh không nói gì, chỉ nhìn bọn lính đánh thuê không ngừng bay ngược lên hộc máu ra khắp nơi, Từ khi vào đến giờ, bọn họ không có cơ hội ra tay, nhìn hắc y thiếu niên phía trước giống như dùng tăng lực, không chút nào yếu đi, làm cho mọi người phấn khích.

    Cước bộ linh hoạt nhìn đám lính đánh thuê đang té xỉu, Ánh mắt nhìn xung quanh toàn là một mảnh hỗn loạn, mọi người đều thở dài một hơi, Người này có thể một mình tiêu diệt Sa Chi binh đoàn sao?

    Ở đại sảnh bên trong, mấy chục người đứng ngồi không yên, nghe tiếng kêu thảm thiết ở ngoài cửa, khuôn mặt bọn họ đều là hiện lên vẻ kinh hoàng, một cỗ khủng hoảng bao trùm lấy đại sảnh.

    Ở vị trí chủ vị trong đại sảnh, bày ra một sắc mặt tái nhợt, trên tay bưng chén trà, nhưng run rẩy, Hắn ngẩng đầu nhìn ra đại sảnh, sau đó chuyển qua mấy người cách đó không xa, mấy người này mặc phục sức của Sa Chi binh đoàn, ở vị trí trước ngực là huy chương chỉ huy.

    "Các vị, ta đã sớm nói qua, Mạc Thiết binh đoàn Tiêu Đỉnh cùng Tiêu lệ có một đệ đệ thực lực khủng bố, các ngươi vẫn cố chấp muốn tiêu diệt bọn họ, Hiện tại, tên kia đã trở lại, chúng ta làm thế nào ngăn cản?" Thanh âm bày ra phẫn nộ và bén nhọn.

    "La Bố đội trưởng, Không cần quá mức lo lắng, Người nọ thực lực đích xác có chút mãnh mẽ, Bất quá xem tình hình của Hắn đấu với Mặc Nhiễm trưởng lão, thì chắc hắn không phải là Đấu Vương cường giả, Tuy rằng hắn cuối cùng giết được Mặc Nhiễm, nhưng hắn chắc cũng bị thương, cho nên, Lấy phán đoán của ta, Thực lực của Hắn nhiều nhất cũng là nhị hoặc tam tinh Đại đấu sư, Nhưng mà Đội trưởng chính là tứ tinh Đại đấu sư, cần gì phải e ngại hắn?  Huống chi, chỉ cần ngươi có thể kiên trì một đoạn thời gian, Đại trưởng lão Gia tộc bọn ta sẽ đến, Lấy thực lực Đấu Linh của Hắn, chẳng lẽ lại đi sợ một tên mao đầu tiểu tử sao?" Một gã tráng niên nam tử cười nói.

    "ta không biết lúc chiến đấu với Mặc Nhiễm, Hắn có thể bảo lưu thực lực, bất quá, lúc trước hắn quỷ dị đi vào phòng của ta, cái loại tốc độ này, ta dám nói, cho dù là Đấu Linh cũng không thể so sánh." La Bố khuôn mặt âm trầm nói.

    "Lúc ấy đội trưởng có giao thủ với hắn không?" Nam tử cười nói.
    "Không có !"

    "Ha. . ha, Cái này đúng rồi, có lẽ tốc độ của Hắn xác thực rất nhanh, bất quá cường giả chiến đấu, tốc độ cũng không phải là chủ yếu, nói không chừng, tên kia chỉ có tốc độ nhanh một chút thôi."

    Nghe vậy, khuôn mặt bày ra vẻ chần chờ, trong lòng cũng thoáng bình tĩnh, gật đầu, lúc trước tại vì Tiêu Viêm quá quỷ dị đi vào, cho nên hắn cũng có chút bối rối, hiện hắn nghĩ lại, một gã bất quá chưa đến 20 tuổi đầu, làm sao có thể là một gã Đấu Vương cường giả?  Cho dù hắn mỗi ngày ăn thiên tài địa bảo, cực phẩm đan dược, thì tuyệt đối cũng không có khả năng?

    Nghĩ vậy, Khuôn mặt đang âm trầm cũng có chút tiêu tán, nắm chặt tay lại, ói ra một hơi, hung tợn nói: "Cũng tốt, lần này để ta xem thử, người này rốt cục có bao nhiêu bản lãnh, ta còn không tin, hắn một người có thể đem hơn mười đấu sư nơi này cấp diệt "

    Nhìn thấy khí thế mất đi dần được kéo về, mọi người trong đại sảnh cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi, nếu ở thời điểm này nếu cả Đội trưởng cũng không có chiến ý, vậy thật sự tất cả đều xong đời,

    Trong lúc mọi người đang hăng hái, thì cánh cửa đại môn đang đóng chặt bông "Ầm" một tiếng, vô số mảnh vỡ vị chấn bay khắp nơi.

    Ở cửa, vụn gỗ dần bay đi, một người mặc hắc sam chậm rãi hiện ra trước mặt mọi người.

    "Chư vị, trốn ở chỗ này cũng không tốt lắm đâu?" Tiéng nói trêu tức nhàn nhạt, truyền trong tai mọi người.

Không có nhận xét nào: