Trang

Tìm kiếm

1 thg 4, 2014

Chương 982: Linh hồn tàn ấn - Đấu Phá Thương Khung

    Trên bầu trời Thiên Bắc Thành, Tiêu Viêm chỉ dừng lại chốc lát rồi thở dài một tiếng, thân hình vừa chuyển, liền hóa thành một đạo lưu quang, thiểm lược hướng về phía chân trời xa.

    Lúc bay xa gần trăm dặm, thân thể Tiêu Viêm đột nhiên ngừng một chút, khí thế hùng hồn kia tràn ngập trong cơ thể, nhất thời giống như là miếng bọt biển bị ngâm nước, nhanh chóng biến mất.

    "Đã hết giờ rồi sao?"

    Cảm giác được sức mạnh trong cơ thể đang nhanh chóng yếu dần, Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, ánh mắt đảo qua xung quanh, sau đó lắc mình, liền hạ xuống phía dưới nơi một đống đá san sát ngọn núi.

    "Ngươi lần này thi triển lực lượng quá mức hung mãnh, khiến cho cơ thể xuất hiện vài tổn thương, hay là trước tiên nên nhanh chóng trị thương đi, bằng không sợ là sẽ lưu lại di chứng. Mặt khác, về sau nếu không phải lúc mấu chốt, có lẽ nên ít mượn lực lượng linh hồn của ta. Qua nhiều ngày ta phát hiện, mỗi một lần sau khi ngươi thi triển linh hồn lực của ta, thì sẽ lưu lại ở trong cơ thể ngươi một chút linh hồn tàn ấn của ta. Thứ này nếu có nhiều hơn mà nói, e rằng sẽ khiến cho khối thân thể của ngươi sinh ra sự kháng cự với linh hồn bản thân. Lúc đó, linh hồn không thể dung hợp hoàn mỹ và thân thể, ngươi muốn khóc cũng không kịp" Sau khi Tiêu Viêm hạ xuống, thanh âm Thiên Hỏa tôn giả hơi ngưng trọng, truyền đến.

    Nghe vậy, Tiêu Viêm không khỏi biến sắc. Trong khoảng thời gian này, hắn mơ hồ cũng có cảm thấy, nhưng cũng không đặt nặng lắm. Lúc trước hắn cũng thường nhờ vào linh hồn lực của Dược Lão, nhưng vẫn không xuất hiện tình huống như vậy.

    Tuy rằng không rõ ràng đây là có chuyện gì, nhưng Tiêu Viêm vẫn gật đầu. Thiên Hỏa tôn giả không phải hại hắn, nếu đã nói như vậy, tự nhiên không phải là nói chuyện đe doạ.

    "Xem ra loại mượn lực lượng người khác cũng có không ít di chứng, ngày sau phải cẩn thận một ít a!" Tiêu Viêm nhẹ thở ra một hơi, ở trong lòng âm thầm nói.

    Đem chuyện này ghi nhớ trong lòng, Tiêu Viêm ánh mắt lướt qua chung quanh, chợt lắc mình, bất ngờ xuất hiện trên vách đá ở ngọn núi kia. Trọng Thước huy động, giống như cắt đậu hủ, đá vụn bay vụt ra, liền mở ra một cái động nhỏ. Trước mắt phải đem thương thế trong cơ thể chữa trị. Dù sao tuy nói vừa đánh tan Phong Lôi Các – Bắc, nhưng bọn họ đâu dễ từ bỏ. Bất quá Tiêu Viêm cũng không sợ, Trung Châu to lớn như thế, bắc vực này cũng mênh mông vô tận, Phong Lôi Các tuy cũng là thế lực một phương, nhưng trong bắc vực này, thế lực có thể cùng chúng đối địch, cũng không phải hiếm. Hắn chỉ phải rời khỏi phạm vi thế lực của họ, thì bọn họ cũng không có cách bắt được.

    Về phần để Hàn gia bị áp chế lần này, một lần với hắn là đủ rồi. Người khác cũng biết, giao tình mình cùng Hàn gia cũng không sâu, Phong Lôi Các kia cũng không có ngu ngốc mà làm ra những hành động này thêm. Dù sao đến lần thứ hai mà nói, không chỉ sẽ bị miệng lưỡi người đời, hơn nữa Hàn gia chỉ sợ cũng thật sự sẽ điên cuồng, sẽ cắn trả lại, huống chi cái này còn là uy tín danh dự Hàn gia tại Thiên Bắc Thành.

    Trong lòng nghĩ vậy, Tiêu Viêm lắc mình, liền tiến vào bên trong sơn động, sau đó nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống. Từ trong nạp giới lấy ra một khỏa đan dược, nhét vào trong miệng, hai tay kết xuất ra ấn kết tu luyện, chậm rãi tiến vào trạng thái chữa thương.

    Lần này Tiêu Viêm chữa thương ước chừng kéo dài gần ba ngày. Trong ba ngày này, hắn cơ hồ là đem thân thể trong ngoài kiểm tra qua một lần, quả nhiên là đã nhận ra một ít linh hồn tàn ấn nhàn nhạt. Trong khí tức còn sót lại loại linh hồn này, cơ hồ khó cảm nhận được, nhưng đã xâm nhập vào trong nhân thể. May mà hiện giờ linh hồn khí tức này còn sót lại cũng không nhiều, nếu không mà nói hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.

    "Quả nhiên thứ này cũng thật phiền toái!"

    Sau khi phát hiện linh hồn tàn ấn này, Tiêu Viêm cũng đành thở dài một tiếng. Hơn nữa khi hắn thử thăm dò, đã sử dụng đấu khí thậm chí đem dùng đến dị hỏa nhưng vẫn thất bại. May mà phát hiện việc này sớm, bằng không về sau cái linh hồn tàn ấn này nhiều lên, hắn chỉ sợ phải thoát ly thân thể này, giống như Thiên Hỏa tôn giả, đều linh hồn thể.

    Tuy rằng linh hồn tàn ấn này không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng phiền toái. Lấy tính cách của Tiêu Viêm, tự nhiên không dễ dàng tha cho loại phiền toái trí mạng này tồn tại trong cơ thể. Bất quá khi hắn sử dụng các loại phương pháp đều thất bại, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua.

    Bên trong sơn động, Tiêu Viêm chậm rãi khép chặt hai tròng mắt, giờ phút này khí tức của hắn lại lần nữa hồi phục tới trạng thái đỉnh phong, giơ tay là có thể thấy đấu khí hùng hồn ở đầu ngón tay dập dờn. Cửu tinh Đấu Hoàng, đích xác so với thất tinh mạnh hơn rất nhiều.

    "Cái linh hồn tàn ấn này đích xác khó giải quyết, nhưng cũng không phải là không có khả năng khu trừ, ta nhớ rõ, tựa hồ có một ít đan dược có thể làm được" Mở ra hai mắt, Tiêu Viêm thấp giọng thì thào một tiếng, chợt ngón tay nhẹ nhàng chạm vào hắc sắc giới chỉ mà Dược Lão lưu lại. Linh hồn lực lượng xâm nhập vào. trong này, suốt đời Dược Lão cất chứa rất nhiều đan phương, đích xác là lưu cho Tiêu Viêm một cái bảo tàng. Từ một phương diện mà nói, thậm chí so với Cốt Linh Lãnh Hỏa còn quý giá hơn.

    Vì có những dược phương này mà con đường luyện dược sư của Tiêu Viêm trở nên thoải mái hơn rất nhiều, bởi vậy có thể thấy được chúng rất trọng yếu. Tìm tòi gần một giờ, thân thể Tiêu Viêm vẫn duy trì không nhúc nhích, ánh mắt mạnh mẽ mở ra, trong mắt lộ ra một chút kinh hỉ, bàn tay nhoáng lên một cái, một quyển trục màu đen cổ xưa liền xuất hiện ở trong tay.

    "Thanh Hồn Đan, đan dược Lục phẩm cao giai, có thể tẩy trừ hết thảy những gì không thuộc về linh hồn lực bản thân trong cơ thể, hơn nữa còn có công hiệu chăm sóc, bồi dưỡng linh hồn. Tài liệu luyện chế: Thanh Thể Thảo, Băng Hỏa Dung Hồn Quả, Thủy Linh Liên Tử"

    Lực lượng Linh hồn xâm nhập vào quyển trục, đem tư liệu trong đan phương, toàn bộ khắc ở trong óc, đợi đến Tiêu Viêm nhìn thấy công năng Thanh Hồn Đan kia, nụ cười trên khuôn mặt càng trở nên nồng đậm hơn.

    Lục phẩm đỉnh cấp, cấp bậc thật ra không thấp, bất quá hẳn vẫn có thể luyện chế ra. Về phần những tài liệu này có chút khó gặp, tìm kiếm vẫn có thể được, dù sao việc này không vội, trong cơ thể những linh hồn tàn ấn này còn chưa có tác hại gì, vẫn còn đủ thời gian" Đem đan phương khe khẽ đọc kỹ một phen, Tiêu Viêm cũng là thấp giọng tự lẩm bẩm nói.

    Có được biện pháp giải quyết, trong lòng Tiêu Viêm cũng thở phào, đem đan phương thu vào nạp giới. Thoáng trầm ngâm, bàn tay hắn thoáng động, đem bốn quyển trục màu bạc xuất hiện ở trước mặt.

    Cả quyển trục sáng như ngọc, vô số loại tơ máu lan tràn tựa như huyết mạch, mơ hồ nhìn lại, lộ ra một chút cảm giác huyền dị. Bốn quyển trục này, tự nhiên đó là Tiêu Viêm từ trong tay bốn vị trưởng lão Phong Lôi Các - Bắc đoạt được.

    Nói vậy ba cuốn này hẳn là những công pháp khác của Tam Thiên Lôi Huyễn Thân

    Tiêu Viêm gọi Địa Yêu Khôi ra, ném quyển trục qua cho nó. Nó bắt lấy, nhanh chóng mở ra theo lệnh của Tiêu Viêm.

    "Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!"

    Không ngoài dự liệu, bên trong quyển trục, đều ẩn giấu một đạo lôi đình lực hung hãn.

    Nhìn thấy Golem bị đánh bay đi, vách núi lõm vào cả trượng, hắn cười khoái trá: "Những tên già Phong Lôi Các này, đều âm hiểm a!" Bàn tay khẽ động, hút ba quyển trục màu bạc vào trong tay, Linh hồn lực lượng Tiêu Viêm nhanh chóng chui vào.

    Linh hồn lực lượng tiến vào trong quyển trục, không gian bên trong không khác quyển trục của Trầm Vân. Ở không gian phía dưới kia, đều được một cái Lôi Trì che kín. Tiêu Viêm tựa như quen đường, hủy diệt đi những lực lượng linh hồn ấy biến thành lôi đình lực, cuối cùng, trên mặt hồ trong suốt, lại lần nữa xuất hiện một vài chữ lôi đình huyền ảo.

    Cẩn thận đem toàn bộ chữ này ghi tạc trong đầu, linh hồn lực lượng Tiêu Viêm mới rời khỏi, sau đó tuàn tự tiến vào quyển thứ ba, quyển thứ tư...

    Ước chừng nửa giờ sau, linh hồn lực lượng Tiêu Viêm mới chậm rãi từ bên trong quyển trục thứ tư ra ngoài, chợt nhắm lại hai mắt, trong đầu sửa sang lại những thông tin, tựa như sở hữu sinh mệnh lực giống như loại chữ lôi đình huyền ảo.

    Sắp xếp chừng mười phút, Tiêu Viêm mở ra hai mắt, lông mày cũng chậm rãi nhíu lại. Bên trong bốn quyển trục, chữ lôi điện dung hợp cùng một chỗ, đích xác là một bản đầy đủ, nhưng không tại sao Tiêu Viêm khó có thể từ chúng lấy được cái gọi là phương pháp tu luyện.

    Loại cảm giác này, liền giống như chiếm được một cái bảo rương, nhưng lại thiếu cái chìa khóa.

    "Chìa khóa..."

    Trầm tư trong giây lát, bàn tay Tiêu Viêm mạnh mẽ nắm chặt lại. Quả thật là khuyết thiếu một cái chìa khóa có thể đem chữ lôi đình huyền ảo này chuyển hóa thành phương pháp tu luyện, nhưng về phần chìa khóa đến tột cùng là vật gì, hắn cũng là không biết rõ, e rằng có thể biết đến, cũng chỉ có người đủ tư cách tu luyện trong Phong Lôi Các biết. Nhưng rõ ràng người ta không có khả năng đem loại bí mật này cho hắn biết.

    "Aida, đồ vật chết tiệt này!"

    Hung hăng cắn chặt răng, Tiêu Viêm nhịn không được mắng một tiếng. Mất nhiều công sức như vậy, kết quả làm chỉ có thể nhìn không thể luyện địa giai cao cấp đấu kỹ này, quả thực chính là tra tấn người a.

    "Một cái đồ vật rách nát này lại nhiều phiền toái như vậy! Ít hôm nữa sau khi ta lấy được Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, sẽ đánh cho Phong Lôi Các các ngươi phải giao ra phương pháp tu luyện!" Cực kỳ bất đắc dĩ đem quyển trục thu vào nạp giới, Tiêu Viêm tức giận mắng.

    "Thứ này cũng chỉ có thể tạm thời đặt ở một bên, hiện giờ đắc tội Phong Lôi Các, chỉ có thể trước mắt né tránh, tìm một thành thị có Không gian trùng động, đi khỏi khu vực này. Bắc vực lớn như vậy, dù là Phong Lôi Các cũng có chỗ không với tay đến được, đợi khi rời khỏi phạm vi thế lực Phong Lôi Các, thì nhanh chóng tìm tài liệu để luyện chế thân hình cho Thiên Hỏa tôn giả. Đây tuyệt đối là một trợ lực cực đại, hơn nữa ta cũng phải nghĩ biện pháp mau chóng đột phá Đấu Hoàng, tiến vào cảnh giới Đấu Tông, tốt nhất, là trước Đan hội." Tiêu Viêm đứng dậy, đem Địa Yêu Khôi cũng thu vào nạp giới, ở trong lòng thì thào lẩm bẩm.

    Trong lòng xác định kế hoạch, Tiêu Viêm cũng không dừng lại thêm, sau lưng xuất hiện một đôi Cốt Dực, hai cánh rung lên, hóa thành một đạo lưu quang, thoáng hiện ở đằng xa, cuối cùng biến mất ở phía chân trời xa.








---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: