Trang

Tìm kiếm

10 thg 4, 2014

Chương 1185: Bát phẩm đan dược - Đấu Phá Thương Khung

    Đối với ánh mắt khiêu khích từ xa xa phóng tới, Tiêu Viêm gần như là tùy ý nhìn thoáng qua, liền thu trở về. Tiểu tử này ngày trước che giấu đích xác không tồi, bất quá hôm nay thực sự là hưng phấn quá rồi.

    Đan dược thất phẩm đỉnh phong? Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm khóe miệng nhịn không được hiện lên một chút cười lạnh, bằng vào cái thành tích này, hắn muốn đi vào top muời có lẽ không khó, nhưng không hơn được. Chân chính tranh đoạt ngôi vị quán quân, Tống Thanh này còn chưa đủ tư cách!

    Trong lòng xẹt qua ý niệm, ánh mắt Tiêu Viêm lại lần nữa ngưng tụ vào trong dược đỉnh, tại đó bốc lên ngọn lửa xanh biếc, một quả đan dược rất tròn đang chậm rãi xoay vần. Đan dược màu đỏ sậm, giống như tinh hoa của máu tươi ngưng tụ lại, hơn nữa cơ hồ còn có hào quang chớp động, cứ như thể có linh trí, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quỷ dị.

    Trên bầu trời, mây đen chồng chất, ngẫu nhiên hợp nhất thành cự đại ngân xà gầm lên một tiếng xé rách thiên không, hướng Tống Thanh nơi thạch đài dữ dội lướt tới, đều bị hắn đỡ hết.

    Nhìn ánh mắt của mình trực tiếp bị Tiêu Viêm khinh thường, khuôn mặt Tống Thanh cũng không nhịn được mà co rút, ánh mắt đảo qua chung quanh, ngoại trừ mấy tên đang đứng phía ngoài, đám người Tào Dĩnh, Đan Thần cơ hồ đều chưa từng ném về phía hắn ánh mắt kinh ngạc. Điều này làm cho hắn có cảm giác rất buồn bực. Thất phẩm đỉnh phong đan dược, cho dù trưởng lão danh dự của Đan tháp đứng ra luyện chế xác xuất thành công cũng khá thấp, thế mà hôm nay hắn luyện chế ra được lại không gây ra kinh động như hắn tưởng tượng, muốn cảm thụ hư vinh vạn chúng chú mục một chút cũng không xong.

    Chịu đựng buồn bực trong lòng, Tống Thanh vội vàng ngưng thần. Thất phẩm đan dược đỉnh phong này, hình thành đan lôi cũng không yếu, nếu không nghiêm túc đón đỡ… chỉ sợ đan dược bị bổ nát mất, mà như thế thì hắn khóc cũng không xong.

    Khi Tống Thanh đang đem hết toàn lực ứng phó Đan lôi trên bầu trời thì trong lúc này, mảnh năng lượng phía chân trời cũng trở nên bạo động rất nhiều, hiển nhiên là do bị Đan Lôi tác động. Mà có lẽ bởi Đan Lôi lần này dẫn động, mấy người dự thi bên trong dược đỉnh, cũng bắt đầu tràn ngập ra dao động năng lượng kinh người, hiển nhiên đan dược bọn họ luyện chế, cũng sắp thành hình.

    Mà cảm nhận được loại tình huống này, mấy người đang dự thi sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều, nếu xảy ra sự việc ngoài ý muốn lúc này, thật đúng là thất bại trong gang tấc.

    ”Ầm!”

    Trên bầu trời, mậy đen dày đặc, tiếng sấm trầm thấp vang vọng không ngừng, đột nhiên, lại một đạo dao động năng luợng hùng hậu thổi quét mà ra, chợt mọi người liền nhìn thấy, mây đen thật mạnh, đột nhiên không một nơi nào đó trên thềm đá không thành hình.”Lại có thất phẩm đan dược đỉnh phong xuất thế!”, nhìn thấy một màn này, trên quảng trường nhất thời vang vọng tiếng ồ lên kích động.

    “Đùng! Đùng! ”

    Song còn chưa đợi tiếng ồ lên của mọi người hạ xuống, đột nhiên có mấy đạo năng lượng dao động bùng phát ra.

    Trên bầu trời, mây đen ùn ùn kéo tới tuôn trào hiện ra, chi chit ngân xà tại giờ khắc này, đem phía chân trời che khuất đi, lúc trước sáng như ban ngày, hiện tại lại âm u như đêm, trên bầu trời đôi lúc xẹt qua một đạo thiểm điện màu bạc, quang mang chói mắt mạnh mẽ xé nát thiên không.Tại đây ngắn ngủi không đến mười phút thời gian, lại có tới chín miếng thất phẩm đan dược đỉnh phong đồng thời sinh ra! Nói cách khác, lúc này trên bầu trời xuất hiện chín đạo Đan Lôi!

    Quang cảnh như vậy, quả nhiên cả đời khó gặp. Khán đài tràn ngập biển người lúc này sôi trào dữ dội, kích động trước tràng cảnh lôi đình dữ dội kéo tới thiên không, những tiếng hoan hô cổ vũ dâng lên theo từng tiếng sét inh tai bổ xuống.

    Đột nhiên xuất hiện thêm tám đạo Đan Lôi, cũng làm cho Tống Thanh cả kinh. Nhìn thoáng qua xung quanh quan sát lôi vân khác, ánh mắt tỏ ra hả hê. Hoàn hảo, Đan Lôi bọn người kia thanh thế không bằng mình, nói cách khác, phẩm chất đan dược của bọn họ, cũng hẳn là không bằng hắn.

    "Bùm bùm bùm!"

    Lôi điện màu bạc ùn ùn kéo đến xẹt qua phía chân trời, cuối cùng lướt tới trên thềm đá nổ tung mà đi, trong lúc nhất thời, khắp phía chân trời đều quanh quẩn tiếng sấm trầm thấp.

    Dưới loại tình huống vạn lôi vần vũ như một kỳ quan, phía dưới Tiêu Viêm, Tào Dĩnh, Mộ Cốt lão nhân lại giống như không nghe thấy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bên trong dược đỉnh của mình!

    Tại một chỗ trên bình đài, Đan thần ngồi xếp bằng, gương mặt lúc này cũng tái đi. Thân thể của nàng vốn đã gầy yếu, nếu không có linh hồn lực luợng chống đỡ, hiện tại nàng đã xỉu từ sớm, nhưng may mắn, nàng vẫn còn trụ được:
    ”Sắp thành công!”

    Giờ phút này Đan Thần hai mắt dường như dán chặt vào trong dược đỉnh, ngón tay không ngừng biến ảo, linh hồn lực hùng hậu mênh mông, liên tục không ngừng dũng mãnh tiến vào đỉnh thuốc. Trong lúc mơ hồ, linh hồn còn có linh khí nhàn nhạt.

    ”Phụt!” Thủ Ấn biến ảo, Đan Thần đột nhiên biến sắc, đỏ lên, rồi phun một ngụm máu vào trong dược đỉnh, dung hợp vào viên thuốc đang quay cuồng cùng ngọn lửa.

    Máu tươi rưới lên đan dược, một luồng hào quang rực rỡ như mặt trời đột nhiên xuất hiện, cỗ dao động năng luợng kinh khủng làm cho người khác cảm thấy kinh hãi phừng lên, bùng phát. Dược đỉnh bị nung đã lâu, chịu thêm một kích dao động đáng sợ này, lập tức vỡ nát thành vô số mảnh!

    ”Xoẹt!”

    Dược đỉnh nổ tung, một cột sáng màu lục bắn ra từ dược đỉnh đã vỡ bắn thẳng lên trời!

    Cột hào quang bắn lên thiên không, mây trời vần vũ, lôi vân kéo đến khi nãy bất ngờ như sợ hãi tránh lui. Chín đám lôi vân trước đó còn hung hãn gầm thét, lúc này nhanh chóng tiêu tán mất dạng.

    Ngay sau đó đột nhiên lôi vân lại hội tụ, gom lại với nhau thành một luồng mây khổng lồ bán kính cả trăm mét!

    Hơn nữa, càng làm cho ta khiếp đảm hơn, chính là lôi vân lúc này lại có hai màu: xanh lam, ngân bạc!

    “Nhị sắc Lôi Vân? Nhìn trời kìa”
Xuất hiện nhị sắc Lôi Vân, khán đài lập tức sôi nổi hẳn lên. Với nhiều người, đây là lần đầu tiên họ diện kiến lôi vân có nhiều màu sắc.

    Trên đài cao, đám người Huyền Không Tử sắc mặt nghiêm trọng nhìn nhị sắc Lôi Vân. Một lát sau, liếc nhìn nhau, đều gật đầu:

    ”Nha đầu Đan gia này, quả nhiên bất phàm, thật sự có thể luyện chế ra bát phẩm đan dược, lại dẫn động nhị sắc Lôi Vân.”

    Bát phẩm đan dược, đan dược đạt đến phẩm cấp này đã có thể coi là đứng trên đỉnh của đan dược. Bát phẩm và thất phẩm, tuy chỉ cách nhau một phẩm, nhưng cách biệt lại lớn vô cùng.

    Bát phẩm đan dược, có được linh tính, thậm chí đã cơ bản có được một ít linh trí. Nói cách khác, bát phẩm đan dược, có được lực lượng thuộc về tính mạng của nó! Có thể nói nó đã tính vào phạm trù sinh linh!

    Hơn nữa bát phẩm đan dược, phân chia cấp bậc rất nghiêm khắc, phẩm chất cũng không thể dùng mắt thường để nhận biết, mà phải lấy màu sắc Đan Lôi để nhận biết phẩm chất!

    Đan dược phẩm chất càng cao, tại lúc thành hình sẽ dẫn động Đan Lôi càng nhiều màu sắc. Nghe nói, nếu có thể dẫn động cửu sắc Đan Lôi, có nghĩa đan dược đã có được tạo hóa lực, tiến vào cửu phẩm! Loại đan dược bực này, chỉ sợ xưng là Thần Đan cũng không đủ.

    Mà Đan Thần có thể dẫn động nhị sắc Lôi Vân, thì rõ ràng nàng đã thành công luyện chế được bát phẩm đan dược, cho dù chỉ là nhị sắc Đan Lôi!

    Phía chân trời mênh mông, cuồn cuộn nhị sắc Lôi Vân chiếm cứ thiên không, một luồng Lôi uy mênh mông trong đó tràn ngập mà ra, Đan Lôi trước đó của đám người Tống Thanh bỗng chốc trở nên hết sức tầm thường!

    Nhìn nhị sắc Lôi Vân kia, đám người Tống Thanh cũng run rẩy, tràn ngập cay đắng. Nhị sắc Đan lôi vừa xuất hiện, đã triệt để dẫm bẹp họ dưới chân!

    Trên bình đài, Đan Thần lau đi vết máu ở khóe miệng, mặt tái nhợt nhìn lên nhị sắc Lôi Vân trên bầu trời, khóe miệng hiện lên chút tươi cười, gian nan đứng dậy, thân hình nhỏ gầy xinh xắn lại làm các cường giả Đấu Tôn không dám có chút khinh thường.

    Mặc kệ hôm nay kết quả có như thế nào, danh tiếng Đan gia, sẽ bởi vì tiểu nha đầu này, triệt để vang danh Trung Châu!

    ”Khà khà, Đan Thần muội muội, mấy năm nay ngươi quả nhiên tiến bộ rất nhiều, bất quá muốn ta nhận thua, cũng không đơn giản vậy đâu…”

Ngay khi Đan Thần mỉm cười thì phía xa xa, một tiếng cười duyên đột nhiên truyền đến khiến nàng quay đầu lại. Thì ra Tào Dĩnh cũng đã từ từ đứng dậy, gương mặt cũng tái đi không kém, nhưng vẫn quyến rũ vô song.

    Luyện đan, Tào Dĩnh cũng là kẻ kiêu ngạo, nhưng có cái lý của nó. Nhiều năm khổ tu ở Đan tháp, hôm nay xem như xuất môn trước sự chú ý của vạn người!

   Ánh mắt kiêu hãnh, Tào Dĩnh kết ấn, quát khẽ: ”Lên”.

    Ngay lúc đó, cột sáng dữ dội bùng lên từ dược đỉnh, hướng thẳng lên bầu trời!

    Cột sáng dữ dội lướt đi, trên thiên không mây mù nhanh chóng ngưng tụ, sau đó dưới vô số ánh mắt rung động, hiện ra hai loại màu sắc, nhưng nếu là người có ánh mắt sắc bén, hẳn là có thể nhìn ra, tại bên dưới sắc lam, ngân vẫn còn pha trộn một tia màu đỏ nhàn nhạt!

    ”Lại là một viên bát phẩm đan dược!” Toàn bộ quảng trường giờ khắc này triệt để sôi trào. Vô số người ánh mắt đỏ bừng nhìn lên Lôi Vân rực rỡ trên bầu trời, kích động vô cùng, máu nóng sôi sục. Quả là Đan hội Trung châu có khác!

    Tống Thanh như si ngốc ngây người nhìn lên Lôi Vân, cảm giác thất bại dâng lên trong lòng. So sánh với yêu nghiệt như Tào Dĩnh, Đan Thần hắn thật sự vẫn còn kém quá xa. Cũng còn may, tên Tiêu Viêm kia…

    Chợt nghĩ đến đối thủ, hai mắt Tống Thanh trợn to, bởi vì lúc này Tiêu Viêm cũng đột nhiên đứng dây.

    Khoảnh khắc thân thể Tiêu Viêm đứng lên, khán đài lập tức dồn sự chú ý vào hắn!

    Trên đài cao, đám người Huyền Không Tử không nhịn được mà siết chặt tay!

    Năm đó, cái tên Dược trần kia ở chỗ này, lấy một tư thái rung động, đạt được vinh quang duy nhất sáng ngời rực rỡ. Hôm nay, đệ tử của thiên tài đệ nhất Luyện Dược giới, có thể hay không tiếp nối vinh quang xưa?




---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: