Trang

Tìm kiếm

4 thg 4, 2014

Chương 1085: Đấu Tông đỉnh phong - Đấu Phá Thương Khung

    Cốc khẩu chỉ là lối vào nhỏ chừng vài trượng, ngay lối đi đó Tiểu Y Tiên và Hân Lam đang tĩnh tọa, bên cạnh các nàng chính là Địa Yêu Khôi.

    Hai tay Hân Lam chống cằm, mắt không ngừng nhìn vào trong sơn cốc. Đã ba ngày rồi mà bên trong cốc vẫn chưa có động tĩnh gì, không biết được mọi việc đã tiến triển đến đâu.

   Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Hân Lam mệt mỏi duỗi lưng, định tán gẫu với Tiểu Y Tiên, đột nhiên nàng ta mở trừng hai mắt khiến cô bé hoảng hồn.

  - Sao vậy?
    Hân Lam vội hỏi.

   - Người của Băng Hà cốc đã đến!
    Ánh mắt Tiểu Y Tiên lóe hàn quang, chậm rãi đứng dậy, sát ý nhàn nhạt tỏa ra.

    Nghe nàng nói, Hân Lam biến sắc, đảo mắt nhìn ra xa, quả nhiên nhìn thấy nhiều người áo trắng.

   - Ngươi chính là Ách Nan Độc Nữ?

   Một giọng nói già nua vang lên.

    Tiểu Y Tiên vẫn không trả lời, đôi mắt toát ra hàn quang, tay nắm chặt, đấu khí nâu tím mênh mông tuôn ra quấn lấy thân thể.

  Nhanh chóng có tiếng gió vang lên, rồi một lão nhân chống chống xà trượng chậm rãi hiện ra trước mắt hai người.

  Rồi sau đó, vài tảng đá lớn phía sau đã ngập tràn những cái bóng trắng đứng chỉnh tề, không một tiếng động, không một tiếng ho, hàn khí nhàn nhạt làm độc khí xung quanh cũng đóng băng.

   Lão khọm chống gậy xuất hiện, hai mắt Tiểu Y Tiên trợn trừng:

    - Quả nhiên là cường giả Đấu Tông đỉnh phong, Băng Hà cốc đúng là không biết từ bỏ.

 - Ha ha, để bắt Ách Nan Độc Nữ, lão phu ra tay cũng không tính là quá mức. Hơn nữa, theo quy tắc của Băng Hà cốc, giết trưởng lão trong cốc ta thì phải bị bắt về, chịu cực hình!

    Lão nhân chống xà trượng kia đương nhiên là Thiên Xà trưởng lão của Băng Hà cốc, người đang tìm kiếm nhóm người Tiêu Viêm. Bây giờ, hắn đang đứng nhìn vị trí của Tiểu Y Tiên trên sơn cốc, âm thanh hững hờ.

   - Lão ta chính là Thiên Xà trưởng lão của Băng Hà cốc!

    Hân Lam nhìn thấy lão già chống gậy đó, giọng hoảng sợ la lên thất thanh.

    - Thiên Xà trưởng lão?

    Tiểu Y Tiên ngẩn ra, hơi biến sắc. Tiếng tăm lão già này từ khi giao đấu với Băng Hà cốc nàng cũng có nghe. Nghe đâu lão không chỉ thực lực cao cường, mà còn tu luyện Băng Tôn lực đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Đấu Tông căn bản không ai là đối thủ của lão. Hơn nữa, lão khọm này mỗi khi ra tay đều rất tàn nhẫn, ít khi có người còn sống. Với sự bá đạo của Băng Tôn lực, khiến đối thủ hóa thành bức tượng băng cứng đờ.

    Hung danh của lão già này ở Trung vực không nhỏ, Tiểu Y Tiên thật không ngờ, cường giả được Băng Hà cốc phái tới lần này lại là lão.

  - Sao chỉ có hai người các ngươi? Theo ta được biết thì còn một thanh niên và một linh hồn thể có thực lực không tệ nữa mà!

    Xà trượng của Thiên Xà gõ gõ trên đất, khẽ cười.

  - Gọi bọn chúng ra đây, hôm nay lão phu quyết không bỏ qua cho một kẻ nào, bằng không lại không thể trả lời với Cốc chủ!

 - Chỉ sợ ngươi chưa đủ bản lĩnh!

    Tiểu Y Tiên cười lạnh. Nàng nghiêng qua nói nhỏ với Hân Lam:

    - Vào trong hộ pháp cho Tiêu Viêm!

    Nghe vậy, Hân Lam thoáng chần chờ, nhưng nghĩ lại bản thân có ở đây cũng chỉ thêm vướng tay Tiểu Y Tiên, đành nhanh chóng chạy vào cốc.

  - Xem ra tất cả đều ở cả trong cốc, chẳng lẽ lần trước giao đấu với Thiên Độc Hạt Long Thú mà bị thương?

    Hân Lam đi vào trong, Thiên Xà chẳng thèm ngăn cản, vì vốn dĩ chẳng còn đường khác để ra ngoài.

    Tiểu Y Tiên khẽ cau mày, không hiểu vì sao lão quái vật này lại biết rõ họ từng giao chiến với Thiên Độc Hạt Long Thú, quả nhiên khó lường.

  - Xà lão, để nàng ta cho vãn bối xử lý, lão nhân gia cứ ngồi chơi một chút vậy!

    Ba lão nhân bên cạnh Thiên Xà sau khi đánh giá Tiểu Y Tiên, đồng thanh lên tiếng.

  - Không cần thiết, đối với Ách Nan Độc Nữ, lão phu cũng có chút hứng thú!

    Nói đến đó, Thiên Xà đột nhiên sờ sờ sau tai, nơi có một vết sẹo màu nâu, trông rất khó coi, nhìn như một khối thịt thừa, quả thật cho người ta cảm giác rùng mình.

    Vuốt ve vết sẹo màu nâu, hai mắt Thiên Xà đục ngầu, luồng tinh quang lạnh lẽo bắn ra:

 - Ta không nhớ lần cuối cùng giao thủ với một tên Ách Nan Độc Thể là khi nào, nhưng ta ấn tượng rất sâu về hắn. Hôm nay, để lão phu xem xem, Ách Nan Độc Thể lần này đã đạt tới trình độ nào rồi?

    Nghe vậy, ba người kia liếc nhau. Xem ra trước đây lão từng thảm bại dưới tay một cường giả Ách Nan Độc Thể, mối hận đó đã ăn sâu vào tâm trí lão.

  - Các ngươi canh giữ sơn cốc cho cẩn thận, không được để bất cứ kẻ nào chạy ra ngoài! Hôm nay, trừ ngươi ra, sẽ không có kẻ nào sống sót mà rời khỏi sơn cốc này được!

    Thiên Xà chống xà trượng, chậm rãi bay lên, liếc nhìn Tiểu Y Tiên và Địa Yêu Khôi ở cạnh nàng, cười nhạt.

    Khuôn mặt Tiểu Y Tiên vẫn lạnh lẽo, khẽ liếc vào trong cốc, không cảm nhận được một động tĩnh nào khác lạ. Xem ra Thiên Hỏa tôn giả vẫn chưa dung hợp xong thân thể.

  - Đành tận lực kéo dài thời gian, mong là Tiêu Viêm sớm thành công.

    Khẽ lẩm bẩm, Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng bước tới, Địa Yêu Khôi dường như cũng bị hấp dẫn theo bước chân của nàng, chân giậm mạnh xuống đất, theo một đà mạnh mẽ lao lên chỗ Thiên Xà.

    Thấy thế, Tiểu Y Tiên lắc mình theo sát, đấu khí dũng mãnh hóa thành hai con mãng xà nâu tím, uốn lượn lướt tới Thiên Xà

  - Đây là golem sao? Quả nhiên bất phàm. Bất quá, Đấu Tông đỉnh phong thì không chỉ số lượng áp đảo là thắng được!

    Nhìn thấy Địa Yêu Khôi lao lên không sợ hãi, Thiên Xà cười nhạt, tay nắm lại, không gian trước mặt Địa Yêu Khôi vặn vẹo đặc lại.

   "Rầm!"

    Địa Yêu Khôi va mạnh vào vách tường không gian, phản chấn khiến nó bị văng ngược đi.

    Tùy tay đẩy lui Địa Yêu Khôi, lão lại giơ tay đánh tới Tiểu Y Tiên, hàn khí bắn ra chụp lấy hai con cự mãng đấu khí, hung hăng bóp nát.

    Một chưởng bóp nát cự mãng, Thiên Xà cười lạnh, tay vẫn không ngừng lại, múa may lướt tới định bắt Tiểu Y Tiên.

  Khí kình đánh đến, Tiểu Y Tiên biến sắc, nàng nhận thấy đấu khí đang lưu chuyển trong cơ thể dần bị tắc nghẽn.

   - Băng Tôn lực thật mạnh!

    Khuôn mặt ngưng trọng, đấu khí màu nâu tím bùng phát dữ dội, ngưng tụ trên đầu.

    “Uỳnh!”

    Hàn băng cự chưởng và đấu khí nâu tím đánh vào nhau, hàn khí đáng sợ thế như chẻ tre, hung hăng phá nát phòng ngự của Tiểu Y Tiên.

    “Hự”

    Phòng ngự bị phá dễ dàng, Tiểu Y Tiên chưa kịp lui về phía sau thì kình lực dữ dội kia đã đánh trúng thân thể, lập lức phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bắn đi như diều đứt dây, nện vào vách núi, lực đạo mạnh mẽ làm cho vách đá rung chuyển, đá cứng rơi lả tả. Tiểu Y Tiên bị đánh bại sau hai chiêu, Đấu Tông đỉnh quả nhiên cường hãn.

   Thiên Xà cười nhạt, vừa muốn lao đến tóm gọn thì một cái bóng màu bạc chẳng hề sợ hãi lao tới, nắm đấm lóe sáng.

 Kình phong dữ dội của Địa Yêu Khôi chẳng làm cho Thiên Xà mảy may động dung, sắc mặt vẫn khinh thường. Chỉ có sức trâu đối phó mấy tên Đấu Tông tầm thường thì được, với lão thì chẳng tốn tí sức.

    Hàn khí ngưng tụ trên cánh tay, Thiên Xà nháy mắt tung quyền.

    "Uỳnh"

    Băng quyền đối quyền với Địa Yêu Khôi, vụn băng văng tung tóe.

   Đột nhiên Thiên Xà cười lạnh, cánh tay như rắn luồn qua chạm vào ngực Địa Yêu Khôi.

    "Phong!"

    Sức mạnh như thủy triều xông lên, mang theo cả sức trâu của Địa Yêu Khôi, theo một phương thức vô cùng quỷ dị phản lại toàn bộ kình lực do Địa Yêu Khôi đánh ra.

    Kình lực tựa như sóng gầm chấn cho ngực Địa Yêu Khôi lõm xuống, để một dấu tay sâu rõ rệt. Nếu không phải nó không còn chút sự sống nào, thì một chưởng đó đã khiến nó hồn phi phách lạc.

  Mặc dù không thể chết nữa, nhưng lực đạo dữ dội đánh Địa Yêu Khôi cắm sâu thân người vào vách đá, mất dạng.

    Nhẹ nhàng chống xà trượng trên không, Thiên Xà liếc xuống Tiểu Y Tiên, cười nhạt:

    - So với tên Ách Nan Độc Thể trước kia thì ngươi còn kém nhiều lắm. Ngoan ngoãn theo ta về Băng Hà cốc, có thể còn đường sống, nếu không, kết cục của ngươi sẽ chẳng tốt hơn so với những đứa còn lại đâu!

    Khuôn mặt Tiểu Y Tiên băng hàn, lau đi vết máu ở miệng, thủ ấn biến đổi, đang muốn phá bỏ phong ấn Ách Nan Độc Thể thì một tràng cười văng vẳng vang lên từ trong cốc:

    - Ta thấy vận khí của Băng Hà cốc không tồi, Lạc Thần Giản này là chỗ chôn thây, an táng mấy bộ xương già của các ngươi cũng khá tốt.

    Giữa không trung, Thiên Xà tắt hẳn nụ cười, ánh mắt tập trung nhìn lại cốc khẩu, nơi có hai người vừa xuất hiện.

   Thiên Xà nhìn gã thanh niên, rồi liếc sang lão nhân bên cạnh, bất giác sắc mặt biến đổi.

  - Đấu Tôn?

  Lời thốt lên nhẹ nhàng mà mang đầy kinh hãi, làm cho không khí nơi này chùng xuống





---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: