Trang

Tìm kiếm

4 thg 4, 2014

Chương 1087: Dương hỏa - Đấu Phá Thương Khung

    Máu tươi phun ra, thân hình Thiên Xà từ trên cao rơi xuống. Đến khi cách mặt đất vài chục thước, lão mới ổn định được thân hình, trên khuôn mặt khô héo hiện lên vẻ tái nhợt.

    "Bịch bịch"

  Những đệ tử Băng Hà cốc thì không nhẹ nhàng như vậy, kẻ nào cũng rơi thẳng xuống đất, nằm la liệt, không rõ sống chết. Chỉ còn lại ba gã trưởng lão mới miễn cưỡng đứng lên được, gương mặt tràn ngập sợ hãi, đấu khí tập hợp của tất cả mọi người vẫn không thắng được, cường giả Đấu Tôn không thể áp đảo bằng số đông.

    - Người kia điều khiển không gian lực rất nhuần nhuyễn, độ tinh thuần quá xuất sắc, không giống một kẻ vừa bước vào cấp bậc Đấu Tôn!

  Thiên Xà khiếp sợ vô cùng, vốn dĩ không đánh giá được Thiên Hỏa là Đấu Tôn bao nhiêu tinh, nhưng cũng áng chừng nhất nhị tinh mà thôi, không ngờ.... Mắt lóe lên, lão liếc qua một lượt đám đệ tử đang hôn mê.

   - Hôm nay Băng Hà cốc chúng ta đã tính sai, có kẻ này bảo vệ, Ách Nan Độc Nữ lão phu không bắt nổi, chỉ có thể quay về báo cáo với cốc chủ!

    Thiên Xà cũng là một con cáo già, giao đấu vừa nãy cho lão biết nhiệm vụ bất khả thi, nghiến răng quyết định.

  Lão ngưng tụ hàn khí trong tay, đấm vào không khí, quyền phát ra phá tan không gian, để lộ một thông đạo đen ngòm.

   - Băng Khiếu, theo ta!

    Thông đạo không gian được mở, Thiên Xà đưa tay hút lấy ba tên trưởng lão đến cạnh mình, lắc người định chuồn vào thông đạo không gian.

   - Đừng để hắn chạy thoát!

    Tiêu Viêm quát lên.

    Không cần Tiêu Viêm nhắc nhở, Thiên Hỏa tôn giả đã có phản ứng. Bàn tay lão nhanh chóng hướng đến thông đạo không gian, nắm chặt lại, dao động vô hình nhanh chóng khuếch tán, thông đạo không gian như muốn đóng lại.

    Thấy thông đạo không gian sắp đóng lại, sắc mặt Thiên Xà khẽ biến, lão hung hăng vỗ lên người một gã trưởng lão, hàn khí chấn kẻ đó văng đi.

    “Ầm!”

    Vị trưởng lão kia vừa mới bị chấn văng, ám kình do Thiên Xà đánh vào người bùng nổ, hàn băng bắn ra tứ phía.

    Vô số vụn băng bắn đi dữ dội, hàn khí kinh người bùng lên, kình lực vô hình của Thiên Hỏa tôn giả bị cản lại.

     Thiên Hỏa tôn giả khẽ chau mày, lão già gian xảo lại còn ra tay với đồng bọn.

    Thiên Hỏa tôn giả nhẹ nhàng vung tay lên, không gian tiếp tục gợn sóng, chặn đứng hàn khí  do gã trưởng lão bị nổ gây ra, nhanh chóng hướng tới Thiên Xà.

   Cường giả Đấu Tông nổ tung cũng chẳng mấy tác dụng, sắc mặt Thiên Xà biến đổi, càng thêm lạnh lẽo.

  Hai gã trưởng lão còn lại nhìn thấy, bất giác phát lạnh, muốn vùng ra khỏi tay Thiên Xà nhưng không được. Thiên Xà cười lạnh lùng, nhanh như chớp vỗ hai chưởng vào hai người.

  Chẳng kịp đề phòng, hàn khí kinh khủng làm cho đấu khí cùng loại trong người họ bị tắc lại hoàn toàn, rồi nhanh chóng dâng trào.

    “Bùm! Bùm!”

  Hai tiếng nổ kinh thiên, hàn khí dữ dội khuếch tán, đám đệ tử Băng Hà cốc hôn mê nằm la liệt hóa thành những khối băng cứng trên đất, hai luồng hàn khí dữ dội khiến không gian lực của Thiên Hỏa tôn giả bị cản trở. Thiên Xà lợi dụng khoảnh khắc đó chui vào thông đạo không gian biến mất.

  - Non xanh còn đó nước biếc còn đây, chuyện ngày hôm nay còn chưa xong đâu. Các người đợi Băng Hà cốc chúng ta đến truy sát đi!

    Lúc Thiên Xà biến mất, một thanh âm oán độc, từ trong thông đạo không gian chậm rãi truyền ra, vang vọng cả sơn cốc.

    Để cho Thiên Xà thành công chạy trốn, Thiên Hỏa tôn giả nhíu mày, lão cũng không thể ngờ được, kẻ gian ngoan độc ác kia chưa đạt đến Đấu Tôn vẫn có thể mở được không gian mà chạy trốn. Sự độc ác của tên kia cũng ngoài dự liệu, còn hi sinh cả ba gã trưởng lão Đấu Tông cho mình chạy trốn.

  - Hắn thoát rồi sao?

    Tiểu Y Tiên chau mày, thấp giọng hỏi.

    Tiêu Viêm khẽ gật đầu, có chút tiếc nuối, nhìn qua Thiên Hỏa tôn giả nói:

    - Diệu lão tiên sinh mới khôi phục lại thân thể, tuy linh hồn lực lượng trong nháy mắt được đề thăng rất nhiều nhưng đấu khí trong cơ thể vẫn chưa hồi phục. Chiến đấu nãy giờ vẫn dựa vào linh hồn lực lượng, nếu không thì Thiên Xà cũng không thể chạy thoát đâu!

  Thiên Hỏa tôn giả lắc người đến cạnh, bất đắc dĩ lắc đầu nói:

    - Vốn là có thể phá hủy thông đạo không gian, nhưng lão già xảo quyệt kia lại cho nổ ba cường giả Đấu Tông.

    Tiêu Viêm gật đầu, cười nói:

 - Dọa lui lão hèn nhát kia là thành công rồi, chúng ta vẫn chưa đủ lực đối chọi Băng Hà cốc. Việc cần kíp bây giờ là nhanh chóng tìm nơi an toàn giải quyết Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên. Đến khi nàng khống chế thành công Ách Nan Độc Thể, người Băng Hà cốc muốn động đến chúng ta cũng phải nghĩ lại mười lần. Hai cường giả Đấu Tôn, ở Trung Châu ắt cũng phải là một thế lực rất lớn mới có được.

    Thiên Hỏa tôn giả khẽ gật đầu, lão tuy đã có được thân thể như ý muốn, nhưng vẫn chưa chân chính có đấu khí Đấu Tôn, cũng phải chờ đến lúc thân thể quen thuộc với linh hồn mới có thể khôi phục đấu khí được.

   - Đi đâu cũng được, tùy ý ngươi. Ngươi đã cho lão phu cơ hội sống lại lần thứ hai, đại ân tình này, lão phu sẽ trả ngươi!

    Thiên Hỏa tôn giả vuốt ve chòm râu, hướng về phía Tiêu Viêm cười nói.

    Tiêu Viêm cười, hơi trầm ngâm:

    - Thiên Xà đã trốn thoát, như vậy, không lâu sau Băng Hà cốc sẽ biết rõ thông tin của chúng ta. Vậy, nơi này không nên ở lại, vả lại muốn giải quyết Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên thì nơi này không phải là địa phương thích hợp. Sơn cốc độc khí quá nồng, có thể làm cho Ách Nan Độc Thể hung thịnh hơn, dẫn đến những tình huống phiền phức không đoán trước được.. Chúng ta phải tìm một chỗ chí dương chí cương thì có thể hoàn mỹ áp chế được Ách Nan Độc Thể, khả năng thành công sẽ cao hơn.

    - Chí dương chí cương?

    Thiên Hỏa tôn giả và Tiểu Y Tiên đều trầm ngâm, những vùng như thế biết tìm ở đâu trong Đan vực này.

 - Muội biết một nơi chí dương chí cương!
  
    Bất chợt Hân Lam mỉm cười lên tiếng.

- Ở đâu?

    Nghe vậy, Tiêu Viêm thoáng vui mừng, vội hỏi.

  - Ở Diệp thành, trong Diệp gia có một nơi gọi là Dương Hỏa Cổ Đàn. Ở nơi đó, ban ngày ánh mặt trời ngưng tụ tại trung tâm cổ đàn. Sâu trong Dương Hỏa Cổ Đàn, thỉnh thoảng có hỏa chủng Địa Tâm Hỏa bốc lên. Hỏa chúng Địa Tâm Hỏa này tiếp xúc với ánh sáng mặt trời sẽ hình thành một loại hỏa diễm, Diệp gia chúng ta gọi nó là Dương Hỏa!

    Hân Lam tỉ mỉ kể ra.

  - Dương Hỏa này, tuy không phải là Dị hỏa, nhưng lợi hại hơn thú hỏa rất nhiều. Các vị tiền bối ở Diệp gia cũng thường xuyên sử dụng Dương Hỏa này nên xác suất luyện đan thành công tăng lên không ít. Chỉ đáng tiếc, loại Dương Hỏa này cũng không tồn tại lâu ở bên ngoài, một khoảng thời gian liền tự động tiêu tán.

    Vẻ mặt Hân Lam có chút tiếc nuối, nhưng cho dù vậy, Dương Hỏa cũng rất hấp dẫn. Không biết bao nhiêu thế lực thèm thuồng Diệp thành cũng chính vì Dương Hỏa của Diệp gia.

   - Dương Hỏa?

    Tiêu Viêm thì thầm một tiếng, Đấu Khí đại lục rộng lớn quả nhiên chuyện gì cũng có, sự hình thành Dương Hỏa cũng na ná Dị hỏa, khó trách được Diệp gia coi như bảo bối.

    - Theo lời muội nói thì, Dương Hỏa Cổ Đàn chính là cấm địa của Diệp gia. Như vậy, bọn họ cũng sẽ không cho người ngoài tiến vào?

    Hơi trầm ngâm, Tiêu Viêm lại nhướng mày nói. Hắn đã gặp đám người Diệp gia, không có ấn tượng tốt lắm về họ.

    Hân Lam dường như cũng biết ấn tượng của Tiêu Viêm đối với Diệp gia không tốt cũng đành cười khổ, chợt cắn môi, nói:

    - Lần trước bọn họ đắc tội huynh là do không biết rõ thân phận của huynh. Nếu lần này huynh lại đến, muội cam đoan họ sẽ không dám đắc tội với huynh đâu.

    Diệp gia hiện tại đã suy tàn, ngay cả Luyên Dược Sư đạt tới cấp bậc Thất phẩm cũng chỉ có một mình gia gia của Hân Lam. Năng lực như thế thì Diệp gia khó mà đứng vững trong hàng ngũ đại gia tộc luyện dược sư của Đan Tháp. Nếu không tìm kiếm giúp đỡ từ bên ngoài, sớm muộn gì thì Diệp gia cũng sẽ bị các thế lực khác thôn tính thôi.

    Trợ giúp bên ngoài, Hân Lam nghĩ rằng, không ai có thể thích hợp hơn Tiêu Viêm. Hắn tuổi còn trẻ mà đã là Thất phẩm Luyện Dược Sư, thành tựu như vậy đủ để sánh ngang với những thiên tài luyện đan được xem là trăm năm khó gặp trong các gia tộc.

    Nghe Hân Lam nói vậy, Tiêu Viêm thoáng chần chờ, rồi gật đầu, nói:

    - Hy vọng đúng như lời muội nói, nếu có thể giải quyết xong Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên thì huynh sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ, giải quyết vấn đề khó khăn của Diệp gia hiện tại.

    Nghe vậy, Hân Lam rất vui mừng, xem như cơ hội vực dậy Diệp gia đã được một nữa.

 - Tiêu Viêm đại ca yên tâm!

    Hân Lam gật đầu thật mạnh. Nàng hạ quyết tâm, lần này, dù là thế nào đi nữa, phải làm cho những trưởng lão cổ hủ trong gia tộc chân chính nhìn nhận Tiêu Viêm như vị cứu tinh của Diệp gia.

  
  



---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: