Trang

Tìm kiếm

4 thg 4, 2014

Chương 1092: Địa Tâm Châu - Đấu Phá Thương Khung

  Trong tế đàn cổ xưa, từng đạo tia sáng từ phía trên chiếu xuống, cảm giác rất ấm áp.

    Tiêu Viêm ngồi xếp bằng trong những tia sáng ấy, đôi mắt lướt nhìn Tiểu Y Tiên đang ở trước mặt. Giờ phút này, bên ngoài thân thể của nàng đã không còn có độc khí tràn ra dù là một tí tẹo. Nguyên do Ách Nan Độc Thể nên da thịt có chút tái nhợt nhưng giờ phút này cư nhiên lại hồng nhuận hẳn lên, sức khỏe dần phục hồi. Cơ thể của nàng đã bị độc khí tàn phá bao năm qua thì nay đang dần hoán chuyển sinh cơ.

    Ánh mắt Tiêu Viêm quét qua một lượt sau đó dừng lại tại bên trong vùng bụng của Tiểu Y Tiên, mặc dù cách một lớp da thịt nhưng Tiêu Viêm vẫn cảm giác được rất rõ ràng nơi đó hiện diện một cỗ năng lượng mênh mông khủng bố. Hơn nữa, cỗ năng lượng này đang co rút lại nhanh chóng. Mà dưới tình huống co rút này, Thân thể trần trụi mà mềm mại, ôn nhu như ngọc của Tiểu Y Tiên đang dần được bao bọc bởi những tia sáng rực rỡ, từ xa xa nhìn lại giống như tiên nữ, một loại cảm giác vô cùng thánh khiết. (tiên nữ trần truồng mà thánh khiết được sao, chết cha rồi)

    Ánh mắt Tiêu Viêm hơi chút xao động, liền biến mất không thấy. Không thể không nói sự thánh khiết này đã làm cho hắn không khó có thể chống cự sự hấp dẫn khó cưỡng lại đó. Tự nhiên trước mặt xuất hiện một nữ thần khỏa thân, biểu hiện ra sức quyến rũ đầy thì khó có thể thoát khỏi sức dụ hoặc.

    Sau khi hít một hơi, Tiêu Viêm vẫn như trước không thể tập trung tinh thần được, liền cười khổ một tiếng, từ trong nạp giới lấy ra một kiện quần áo, sau đó nhẹ nhàng phủ lên thân thể Tiểu Y Tiên. Hắn cũng là một nam nhân bình thường, đối với loại hấp dẫn này thì nên ít nhìn đến là tốt hơn, nếu không thì tâm heo lại cục cựa.

 Xong xuôi, lúc này Tiêu Viêm mới thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt quét qua chung quanh, những chùm tia sáng phản xạ trở về từ mấy cái thạch bích bóng loáng ở xung quanh làm cho mắt hắn có chút híp lại. Ngồi ở bên trong tế đàn nhìn lại, bản thân mình tựa như đang hòa nhập trong thế giới dương quang, mà dường như tế đàn này chính là một mặt trời khác, mà bọn họ chính là ở bên trong mặt trời này.

    Hiện giờ, trong cơ thể Tiểu Y Tiên xem như đã ổn định. Chỉ cần chờ nàng đem Ách Nan độc khí kia áp súc thành công đẩy vào ma hạch thì đã thành công ngưng tụ Độc đan. Quá trình này, Tiêu Viêm không thể can thiệp, chỉ dựa vào nàng mà thôi.

    Tuy sẽ không có chuyện gì, nhưng hiển nhiên Tiêu Viêm cũng không có khả năng rời khỏi đây. Hắn phải ở chỗ này chờ cho đến khi Tiểu Y Tiên hoàn toàn ngưng tụ thành Độc đan mới có thể yên tâm. Dù sao, với phương pháp ngưng tụ Độc đan này, hắn chẳng có kinh nghiệm gì cả.

    Ngồi xếp bằng một cách nhàm chán, Tiêu Viêm duỗi song chưởng ra, vươn vai biếng nhác, di động ánh mắt hướng về phía sâu thẳm bên trong trung tâm tế đàn.

    Ánh mắt chớp động, Tiêu Viêm sau một chút chần chờ liền động thân đến bên cạnh, ánh mắt ném xuống cái hố hắc ám vô tận. Địa tâm này rốt cục thông tới nơi đâu, ngoại trừ người tạo ra nó, thì không một ai biết được.

    - Năng lượng Hỏa ở nơi này đúng là cực kỳ hùng hậu a.

    Tiêu Viêm vân vê cằm. Hắn không rõ ràng lắm vì sao thổ nhưỡng ở nơi này hiện giờ không xuất ra hỏa chủng Địa Tâm Hỏa. Bất quá, đối với vật này, hắn quả thật có một chút hứng thú, dĩ nhiên, chính xác mà nói thì hắn rất hứng thú đối với Dương hỏa của tế đàn kia.

    Sau một lát trầm ngâm, bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên đặt lên mắt quát nhẹ một tiếng, một luồng hấp lực từ trong lòng bàn tay chợt bùng phát dữ dội.

    Theo hấp lực đang tuôn ra dữ dội, rất nhiều năng lượng hỏa được hút lên, nhưng vẫn không thấy hỏa chủng Địa Tâm Hỏa xuất hiện.

    Nhìn một màn này, Tiêu Viên khẽ nhíu mày. Chợt cười lạnh một tiếng, hắn không tin không thể rút ra một ít hỏa chủng Địa Tâm Hỏa.

    Hạ quyết tâm, trong phút chốc, Tiêu Viêm gia tăng cường độ hấp lực. Một cỗ năng lượng Hỏa thuộc tính nồng đậm không ngừng tuôn ra, nhưng vẫn như cũ, hỏa chủng Địa Tâm Hỏa vẫn không xuất hiện.

    Hấp lực dữ dội kéo dài hơn mười phút. Ngay tại lúc Tiêu Viêm cảm thấy chán nản, thì đột nhiên hắn khẽ giật mình.

    Lật tay chụp lấy, hắn mở bàn tay ra xem, thì thấy một tia lửa đỏ bé nhỏ nhanh chóng thoát ra.

   Tia lửa chạm vào dương quang trong cổ đàn, lập tức bùng cháy lên, trở thành một ngọn lửa trắng mạnh mẽ mà ấm áp.

    Tiêu Viêm sửng sốt ngước nhìn luồng hỏa diễm đang ở trước mặt này. Bạch sắc hỏa diễm lại là một tổ hợp chứa vô số những tia lửa li ti như mạch máu chạy khắp hỏa diễm.

   - Đây là Dương hỏa?

    Tiêu Viêm nhẹ nhàng vươn tay ra, giữ lấy bạch sắc hỏa diễm. Năng lượng hỏa diễm này cực kỳ ôn hòa, không một chút cuồng bạo như hỏa chủng khác. Với nhãn lực của Tiêu Viêm có thể nhìn ra, Dương hỏa này so với thú hỏa bình thường thì cường đại hơn rất nhiều. Bởi vì nó không có tính cuồng bạo, có lẽ lực công kích của nó không đặc biệt mạnh nhưng dùng để luyện đan mà nói sẽ vô cùng thích hợp, khống chế nó chắc sẽ đơn giản hơn.

  - Không biết Dương hỏa này có thể làm dưỡng chất cho hỏa chủng trong Lộng Diễm Quyết không?

    Nhìn đoàn bạch sắc hỏa diễm này, ý niệm hiện lên, Hóa Sinh Hỏa chỉ mới có hình thức ban đầu, căn bản chỉ là một lượng cực nhỏ chưa đủ cho hắn thi triển Hủy Diệt Hỏa Liên. Nếu Dương hỏa này có thể giống như thú hỏa, trở thành chất dinh dưỡng Hóa Sinh Hỏa, vậy quả thật là quá tốt.

 Tiêu Viêm không chút chần chờ, bàn tay nắm chặt, trực tiếp đem đoàn Dương hỏa hút vào cơ thể. Sau đó, Lưu Ly Liên Tâm Hỏa xuất ra, đem nó dễ dàng luyện hóa. Sau cùng tan ra nhập vào bên trong hỏa chủng Hóa Sinh Hỏa trong cơ thể.

    - Quả nhiên là có thể!

    Trong khoảnh khắc Dương hỏa hòa tan vào hỏa chủng, Tiêu Viêm đặc biệt cảm giác được rõ ràng, hỏa chủng bành trướng rất nhiều. Hơn nữa, loại tốc độ bành trướng này hơn xa so với khi hấp thu thú hỏa bình thường.

    Nhận thấy được công hiệu của Dương hỏa, trong ánh mắt Tiêu Viêm xẹt qua một tia vui mừng. Dương hỏa này không giống thú hỏa là khó thuần phục, lúc luyện hóa cũng cực kỳ dễ dàng , số lượng đủ lớn mà nói dĩ nhiên có thể nuôi dưỡng Hóa Sinh Hỏa lớn mạnh nhanh hơn.

    Vừa nghĩ tới chuyện đợi cho đến khi Hóa Sinh Hỏa lớn mạnh, chính mình có Hủy Diệt Hỏa Liên cùng đầy đủ đan dược, trong lòng Tiêu Viêm cũng trở nên nóng rực. Ánh mắt đột ngột chuyển hướng đến phía trước, cười hắc hắc, bàn tay một lần nữa duỗi ra, lực hút dữ dội lại tiếp tục, lần này kéo dài đến 20 phút mới có hỏa chủng bay lên, chạm vào dương quang trở thành Dương hỏa lập tức bị Tiêu Viêm cắn nuốt.

    Cái loại cảm giác sung sướng, lại làm cho Tiêu Viêm không chút mệt mỏi, không ngừng mạnh mẽ hút lấy hút để hỏa chủng Địa Tâm Hỏa. Nhưng xem ra cách này không làm được nhiều, vì Địa Tâm Hỏa vốn đã bị khô kiệt, nay bị hắn mạnh mẽ hấp thu năm sáu lần, rốt cuộc không còn xuất hiện nữa. Cho dù Tiêu Viêm hắn hút cho đến mờ mắt cũng không có chút hỏa chủng nào nữa.

  - Chẳng lẽ thật sự bị hút sạch rồi sao?

    Lau đi mồ hôi trên trán, Tiêu Viêm cau mày nhìn lòng đất không có động tĩnh gì nữa, không cam lòng lẩm bẩm.

    Cau mày, trầm ngâm một hồi lâu, Tiêu Viêm đột nhiên nhắm mắt lại, linh hồn lực dũng mãnh từ mi tâm khuếch tán ra, sau đó bắn thẳng vào trong hố đen.

    Linh hồn lực lượng xông vào địa tâm, lập tức Tiêu Viêm cảm thấy linh hồn lực bị hun nóng. Bất quá, linh hồn lực được Dị hỏa bảo vệ nên chỉ có cảm giác mà không bị thương tổn.

    Cảm giác khô nóng đó nương theo linh hồn Tiêu Viêm xâm nhập sâu hơn, càng lúc càng nồng đậm, về sau, cho dù linh hồn Tiêu Viêm được Dị hỏa bảo vệ, nhưng như trước hắn bắt đầu cảm cảm thấy choáng váng dù rất nhỏ.

    Cảm nhận được loại choáng váng này, Tiêu Viêm trong lòng liền rùng mình. Chỗ sâu nhất ở nơi này cư nhiên xuất hiện loại hỏa độc nồng đậm đến thế, hơn nữa loại hỏa độc này ngay cả linh hồn cũng có thể ăn mòn.

    Phát hiện ra điểm này, Tiêu Viêm tự nhiên muốn rút lui. Nơi này quá sâu, căn bản không thể chui tới đáy, nếu đến lúc đó không thể quay trở về mà nói, mặc dù không nguy hiểm trí mạng nhưng linh hồn chắc chắn sẽ bị thương.

    Ngay tại lúc Tiêu Viêm chần chờ nên hay không thu hồi linh hồn lực thì ở bên trong sâu thẳm kia đột nhiên lóe lên một điểm hồng quang.

    - Gì?

    Hồng quang lóe sáng đó, dĩ nhiên bị Tiêu Viêm phát hiện ra, lập tức hắn kinh hoảng ồ lên một tiếng. Sau chút do dự, hắn liền thúc dục linh hồn lực lao về chỗ hồng quang lóe lên kia.

    Linh hồn lực xuyên qua cực nhanh, một lát sau, một mảnh hồng quang liền hiện ra trong tầm mắt linh hồn lực của Tiêu Viêm.

    Hồng quang, một đoàn chất lỏng sền sệt không biết tên màu đỏ như máu, chất lỏng này tụ thành hình cầu. Vẻ bề ngoài như mạng lưới phủ kín hoàn toàn.

    - Năng lượng Hỏa thuộc tính thật kinh người.

    Lần đầu tiên nhìn thấy đoàn chất lỏng màu đỏ kia, thâm tâm Tiêu Viêm cũng là hít một hơi. Chất lỏng sền sệt này tựa như thể rắn, lại do vô số năng lượng Hỏa thuộc tính thuần túy ngưng tụ mà thành.

    - Khó trách nơi này không còn hỏa chủng Địa Tâm Hỏa thoát ra, hóa ra là toàn bộ đều bị giam ở nơi này.

    Khi nhìn thấy đoàn chất lỏng màu đỏ như máu kia, Tiêu Viêm có điều ngộ ra, nhưng hắn cũng không nghĩ đến khai thông nó, năng lượng ẩn chứa bên trong những chất lỏng này quá mức cuồng bạo. Liên quan tới bản thân, nếu như có sơ sẩy một chút, chỉ sợ linh hồn lực cũng không thể trốn thoát khỏi nơi này.

    Tiêu Viêm trầm ngâm chốc lát, rốt cuộc cũng bỏ qua chuyện này. Nhưng, ngay tại lúc hắn muốn xoay người rời đi thì lại đột nhiên nhìn thấy, bên trong đoàn chất lỏng đỏ kia lóe lên một điểm quang mang hồng sắc.

    - Đây là…

    Linh hồn Tiêu Viên nhìn lại quang mang hồng sắc kia thì thấy, bên trong chất lỏng sền sệt này, thế nhưng có một khối huyết hồng châu thể cỡ bằng ngón cái đang trôi lơ lửng.

    Huyết châu này cũng không lớn, nhưng thoáng nhìn lại thì giống như một viên hỏa châu bị hỏa diễm thiêu đốt, hết sức thần kỳ.

    Linh hồn mục quang Tiêu Viêm hiện lên vẻ kinh ngạc nhìn khối Huyết châu. Một hồi lâu sau, rốt cuộc cũng là hít một hơi thật sâu.

    - Địa Tâm Châu?

   
   




---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: