Trang

Tìm kiếm

4 thg 4, 2014

Chương 1093: Cướp - Đấu Phá Thương Khung

    Địa Tâm Châu hay còn được gọi là Địa Tâm Hỏa Châu, chính là do năng lượng tinh túy ở sâu trong lòng đất trải qua vô số năm tháng mới ngưng tụ thành năng lượng châu thể, năng lượng tại bên trong loại châu thể cực kỳ nồng đậm. Nghe nói khi muốn luyện chế một số ít Bát phẩm đan dược hay thậm chí cả Cửu phẩm đan dược đều phải dùng đến Địa Tâm Châu huyền thoại này.

    Loại Địa Tâm Châu thần kỳ này bình thường đều là ẩn sâu trong lòng đất, rất khó tìm được. Bất quá, ở một vài nơi có núi lửa tuôn trào, thì có lẽ Địa Tâm Châu ẩn sâu dưới lòng đất sẽ tùy thời phóng xuất ra. Bình thường mà nói, hơn một nửa số người sở hữu Địa Tâm Châu cũng đều từ phương thức này mà có được. Còn như tình huống giống như Tiêu Viêm hiện giờ, là ở sâu dưới lòng đất mà gặp được thì phải nói là cực hiếm.

    Khi Tiêu Viêm nhìn thấy viên châu này, trái tim không nhịn được nhảy lên một hồi. Hắn hiểu được Địa Tâm Châu này là cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa nó cũng là tài liệu chủ yếu để luyện chế Địa Tâm Lôi Châu.

    Địa Tâm Lôi Châu không phải là đan dược mà là phương thuốc luyện chế cổ truyền. Theo như mọi người nói đây là một loại phương pháp luyện chế kỳ dị. Đối với việc rèn luyện Địa Tâm Châu, nếu rèn luyện thành công thì có thể luyện chế ra Lôi Châu. Thứ này không thể cho người phục dụng được, nhưng bản thân nó lại có uy lực cực kỳ khủng bố, cho dù là cường giả Đấu Tôn nếu bị thứ này chính diện công kích mà nói, không chết cũng trầy da tróc vảy.

    Phương pháp luyện chế Lôi Châu này, trước đây Tiêu Viêm trong một lần ngẫu nhiên thấy qua ở một trong những phương thuốc mà Dược lão lưu lại. Bởi vì uy lực của nó cực kỳ bá đạo nên càng khắc sâu hơn, sau khi đi tới Trung Châu cũng từng xuất hiện qua ý niệm này trong đầu, nhưng khổ nỗi Địa Tâm Châu quá mức khó tìm, cho nên chỉ có thể dằn nó ở tận đáy lòng thôi. Vậy mà không ngờ, hôm nay cư nhiên lại có duyên với nó.

    - Nếu như có thể có được nó mà nói, xem như đây là quân bài bí mật.

    Tiêu Viêm gắt gao nhìn chăm chú năng lượng hồng châu thể tại bên trong chất lỏng sền sệt kia, trầm ngâm một lát, rốt cuộc cũng không chống cự nổi lực hấp dẫn của nó. Vì Địa Tâm Châu, mạo hiểm một chút cũng đáng a.

    Ý niệm hiện lên, Tiêu Viêm cũng không chần chờ nữa, linh hồn lực lượng bám vào trên hình thể chất lỏng sền sệt đỏ như máu kia. Mặc dù còn cách một khoảng, nhưng năng lượng cuồng bạo ẩn chứa tại trong chất lỏng, vẫn như trước làm cho linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm dao động.

    Tiêu Viêm cũng không để ý tới dao dộng linh hồn cực nhỏ này, tâm thần gắt gao nhìn chăm chú hồng châu thể kia, hắn đang chờ cơ hội tốt nhất để ra tay.

    Nhìn tới nhìn lui, Tiêu Viêm cũng đã hiểu được, năng lượng cuồng bạo ẩn chứa trong chất lỏng sền sệt đỏ như máu này sẽ có lúc gián đoạn mạnh yếu. Mà muốn phân biệt loại dấu hiệu mạnh yếu này chính là dựa vào hỏa quang mạnh hay yếu ở mặt ngoài của nó.

    Mà đoàn chất lỏng sền sệt đỏ như máu hiện lên tia sáng mơ hồ, chợt ánh sáng trở nên đen thui.

    Linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm liền giống như độc xà canh giữ, không một chút nhúc nhích.

    Linh hồn lực lượng vô hình cứ như vậy chậm rãi ngọ nguậy. Cái loại yên tĩnh này kéo dài cũng không biết bao lâu, hỏa quang không ngừng lóe sáng ở bên ngoài chất lỏng, chỉ trong giât lát cũng trở nên nhạt dần.

    “Xẹt!”

    Ngay khi chất lỏng đỏ như máu kia nhạt đi, thì linh hồn đang nằm im chờ đợi lao nhanh ra như chớp!

    “Phốc!”

    Linh hồn lực lượng cực kì khủng bố, không đến một giây thời gian, xông vào bên trong chất lỏng đỏ như máu đó.

    Linh hồn lực lượng vừa tiếp xúc với chất lỏng sền sệt, Tiêu Viêm liền giống như xông vào bên trong nham tương. Một luồng cảm giác nóng rực không ngừng ăn mòn linh hồn Tiêu Viêm. Bất quá cũng may Tiêu Viêm có Dị hỏa bảo vệ, cho nên cái loại cảm giác nóng rực này trong khoảng thời gian ngắn đối với linh hồn cũng không có tạo thành thương tổn gì.

    Cảm giác nóng rực này chỉ kéo dài trong chớp mắt, linh hồn lực của Tiêu Viêm tiện đà vọt tới cạnh Địa Tâm Châu, rồi nhanh chóng quay đầu hướng ra ngoài bỏ chạy.

    "Uỳnh"

    Địa Tâm Châu dưới linh hồn lực lượng Tiêu Viêm quét qua, vừa mới lao ra khỏi chất lỏng sền sệt đỏ như máu kia, thì hắn liền cảm ứng được một cỗ năng lượng cuồng bạo kinh khủng đang hóa thành một cơn lũ bắn tới công kích linh hồn.

    Cảm nhận được năng lượng nóng bỏng cuồng bạo truyền từ phía sau đến, da đầu Tiêu Viêm có chút tê dại. Nếu như ở không gian hẹp thế này bị nó đánh trúng mà nói, chỉ sợ linh hồn của hắn ngay lập tức tan nát. Hắn cắn răng đẩy tốc độ lao lên mặt đất.

    Tiêu Viêm tốc độ cực nhanh, nhưng huyết sắc ở phía sau đồng dạng cũng không chậm, theo sát phía sau mà đến.

    Ở chỗ này, một đuổi một chạy. Cửa động trên cao rọi xuống vài tia sáng nhàn nhạt, tinh thần Tiêu Viêm tập trung cao độ, tốc độ tăng lên dữ dội, cấp tốc lao ra khỏi hang động tối tăm chật hẹp.

    "Viu"
   
   Linh hồn vừa trở lại mặt đất, lập tức trở về mi tâm Tiêu Viêm, Địa Tâm Châu nằm gọn trong tay hắn.

    Linh hồn trở về cơ thể, Tiêu Viêm khẽ phất tay lên, một cỗ hấp lực dữ dội bùng phát ra. Tấm bia đá lập tức được kéo lại, niêm phong cửa động.

    "Uỳnh"

   Vừa che kín lối ra, tấm bia đá rung lên dữ dội. Nhưng xem ra nó khá chắc chắn có thể kháng cự được trùng kích của năng lượng kia.

    Khi tấm bia đá đang còn chống lại luồng lực mạnh mẽ đánh vào, thì phần lớn chùm tia sáng ở chung quanh trên tế đàn đột nhiên chuyển hướng, chiếu vào tấm bia, như tăng thêm sức cho nó, trấn áp hỏa năng lượng đang tìm cách trào ra.

  Có ánh mặt trời tương trợ, tấm bia đá dần dần hết rung chuyển, rồi nhanh chóng trở lại vẻ im lặng vững chắc.

    Tiêu Viêm vốn đang nghiêm trận sẵn sàng, lát sau thấy tấm bia yên tĩnh không có dị tượng mới thở phào. Ánh mắt hắn thoáng nhìn đánh giá một chút, không ngờ tế đàn này thực chất lại là một phong ấn khổng lồ.

   - Thật là hiểm!

    Tiêu Viêm cười khổ nói.

  Chỉ chậm một giây, đừng nói là không có Địa Tâm Châu, mà chẳng biết là linh hồn của hắn sẽ bị tổn thương đến mức nào.

    Dần bình tĩnh lại, Tiêu Viêm khẽ liếc sang Tiểu Y Tiên ở bên cạnh. Thấy nàng vẫn an nhiên áp súc độc khí, hắn cũng mừng rỡ, rồi nhìn lại bàn tay của mình.

 - Đây là Địa Tâm Châu sao?

   Vân vê hạt châu đỏ rực, cảm giác nóng bỏng khiến bàn tay hắn run rẩy, năng lượng hỏa trong vùng đang cấp tốc hội tụ vào chỗ hắn.

    Thấy được thiên địa biến hóa dù rất nhỏ này, trong ánh mắt Tiêu Viêm mừng như điên. Địa Tâm Châu này thế nhưng lại còn có thể hấp dẫn năng lượng Hỏa thuộc tính ở quanh mình quả thực là rất thần hiệu a? Nếu như tu luyện sau này mà nói, chẳng phải là “làm ít hưởng nhiều” sao?

 - Địa Tâm Châu quả nhiên huyền diệu.

    Tiêu Viêm vuốt vuốt châu thể đỏ như máu ở trong tay, không nhịn được có cảm giác không nỡ buông tay. Thu hoạch lần này thật không nhỏ.

    - Nhưng quả đáng tiếc, bây giờ còn chưa thể xem xét bên dưới, nếu không bị thứ kia ngăn cản, có lẽ hỏa chủng Địa Tâm Hỏa sẽ lại dồi dào như xưa chăng.

    Tiếc nuối trong chốc lát, Tiêu Viêm quay lại nhìn tấm bia đá, lắc đầu có chút tiếc hận, hắn nguyên bản còn muốn mượn Dương hỏa ở nơi này để bồi dưỡng Hóa Sinh Hỏa lớn mạnh hơn.

  Thình lình một tia sáng mặt trời chiếu trúng vào Địa Tâm Châu.

    “Phừng!”

  Địa Tâm Châu đột nhiên mạnh mẽ rung lên, một ngọn lửa bùng cháy mạnh mẽ bao bọc Địa Tâm Châu.

    Đột nhiên xuất hiện biến cố làm cho Tiêu Viêm cả kinh. Theo phản xạ định vất hỏa diễm trong tay, thoáng nhìn lại bạch sắc hỏa diễm bao bọc Địa Tâm Châu, hắn tròn mắt:

    - Đây là Dương hỏa? Không có hỏa chủng Địa Tâm Hỏa nhưng sao lại có biến hóa như vậy?

    Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, chợt phát giác, tay nắm lại:

    - Đúng rồi, Địa Tâm Châu này trải qua nhiều năm ở trong lòng đất không biết đã hấp thu bao nhiêu hỏa chủng Địa Tâm Hỏa, hôm nay tiếp xúc với ánh mặt trời liền trực tiếp hóa thành căn nguyên Dương hỏa. Vậy, nói cách khác, chỉ cần năng lượng Địa Tâm Châu không tan mất, ta có thể tạo ra Dương hỏa vô tận...

    Nghĩ vậy, hắn mừng rỡ vô cùng. Vậy thì Hóa Sinh Hỏa sẽ không ngừng lớn mạnh, hắn cũng không cần phải đi tìm đủ loại thú hỏa để dành làm gì, đỡ tốn thời gian.

    - Lần này vô tình lụm bảo bối siêu cấp rồi.

    Tiêu Viêm nhếch miệng, lấy được Địa Tâm châu mà nói, đối với hắn thật sự là quá may mắn.

   Cố trấn tĩnh lại, hắn nhìn qua Tiểu Y Tiên. Thấy nàng vẫn chưa phân tâm, hắn ngồi xuống hấp thu Dương hỏa do Địa Tâm Châu tạo ra. Có nó ở đây thì việc Hóa Sinh Hỏa lớn mạnh chỉ là vấn đề nhanh hay chậm.

    Thời gian tiếp theo, Tiêu Viêm gần như tập trung toàn bộ tinh thần hấp thu Dương hỏa, không ăn không ngủ, ngày đêm luyện hóa. Hóa Sinh Hỏa trong cơ thể nhanh chóng tăng trưởng.

  Đắm chìm hấp thu tu luyện, ba ngày nhanh chóng qua đi.

  Trong Diệp Thành, hoa cỏ mùa xuân đột nhiên héo rũ, rồi cái rét lạnh từ đâu ập tới, cảm giác như mùa đông thình lình ghé thăm, thậm chí nhiều bông tuyết rơi xuống lả tả khắp thành trì.

  Bất giác cái rét làm Tiêu Viêm giật mình, hắn nhìn trời, rồi nghĩ nghĩ gì đó, hắn nhảy lên tảng đá cao nhất nhìn ra thành thị phía ngoài, hai mắt ngây dại.

  Một màu trắng xóa trải khắp tứ phương, rồi những cái bóng áo trắng cũng từ nhiều phía đang kéo tới, trên ngực áo bọn họ có cùng một huy hiệu giống hệt nhau.

  Cái bông tuyết lạnh toát đầy uy hiếp.

   - Băng Hà cốc.

   
   



---------------
Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: