Trang

Tìm kiếm

14 thg 4, 2014

Chương 1268: Huyết chiến - Đấu Phá Thương Khung

Tinh tầng thủ ấn hoa mỹ trổi nổi trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, năng lực uy áp cường hãntràn ngập mà ra, làm cho khoảng không gian kịch liệt chấn động.

“Đi!”

Gầm lên, Tiêu Viêm bấm tay gẩy nhẹ, khối tinh tầng thủ ấn đó rung động, kéo theo một âm thanh kỳ lạ và cái đuôi dài loằn ngoằn sáng lóa phá trường không dữ dội lướt đi, chớp mắt hung hãn va chạm với Tinh Thủ khổng lồ.

“Vỡ cho ta!”

Sắc mặt Trích Tinh lão quỷ dữ tợn hẳn lên, tâm thần vừa động, Tinh Thủ hung hăng chộp lấy tinh tầng thủ ấn kia. Dù rằng nhận thấy thủ ấn rất dữ dội, nhưng đối với chiêu thức của mình, bản thân lão cũng có tin tưởng không nhỏ. Thực lực hiện tại của lão nếu không phải đối đầu hỏa liên khủng bố kia, Trích Tinh lão quỷ hoàn toàn tự tin áp đảo Tiêu Viêm không cho cơ hội phản đòn.

Có điều hắn lại quên mất ngày trước Tiêu Viêm làm hắn chật vật thì cũng chỉ mới là cửu tinh Đấu Tông, còn bây giờ sau khi đã dùng bí pháp tăng phúc, năng lực đề thăng đến tam tinh Đấu Tôn. Cho dù vẫn còn chênh lệch thực lực với lão, nhưng rõ ràng không quá lớn như xưa nữa.

“Ầm.”

Tinh Thủ và Tứ Ấn ầm ầm va vào nhau, mang theo tiếng nổ kinh thiên, làm cho không khí thiên địa sôi trào.

“Bùm”

Năng lượng kinh khủng như cơn bão bùng phát. Trung tâm bão năng lượng, không gian sụp đổ, hư vô tỏa ra một cái hắc động u ám khiến người ta lạnh gáy.

Hai chiêu thức kinh khủng kia tỏa ra ánh sáng chói mắt, năng lượng hung bạo cấu xé lẫn nhau như hai con dã thú đang tranh đấu sống chết.

Hai đòn công kích khủng bố không ngừng phóng thích ra năng lượng cuồng bạo, nhưng ngay sau khi va chạm bộc phát dữ dội, thì hào quang lại bất ngờ tắt ngấm, như ngọn lửa bị dập tắt bởi cơn mưa rào.

Bão năng lượng hãi hùng do chúng nó tạo ra đột ngột dừng lại rồi biến mất trong sự kinh ngạc của nhiều người.

“Tiểu tử này cư nhiên lại có thể ngạnh đấu Sâm La Đại Tinh Thủ của lão phu?”

Sắc mặt Trích Tinh lão quỷ nhất thời khó coi, lúc này lão cảm thấy khó chơi vô cùng. Tiêu Viêm cấp bậc chân chính chỉ là nhất tinh Đấu Tôn, nhưng lại có rất nhiều cao giai đấu kĩ, uy lực rất khiếp đảm, lại còn tác dụng phụ trợ của mấy loại Dị hỏa, muốn thu thập hắn thì phiền toái rồi.

”Tiểu tử này mới vừa đột phá đến Đấu Tôn mà đã mạnh mẽ như vậy, nếu để hắn tiếp tục tu luyện, chẳng phải thêm một thời gian nữa lão phu cũng không phải đối thủ của hắn sao?”

Trích Tinh lão quỷ với khuôn mặt khô héo như vỏ cây liền co quắp lại, trong lòng tỏa ra sát ý dị thường nồng đậm, sắc mặt âm trầm, tay áo trống rỗng đột nhiên rung động, hắc tỏa liên như độc xà bắn ra, ngưng tụ lại thành một cánh tay bằng xích sắt.

Cánh tay thiết liên giơ lên, bả vai run rẩy, thân thể thoáng mờ đi, nhìn qua như làn sương khói nhàn nhạt, lắc mình biến mất một cách quỷ dị.

Thân hình Trích Tinh lão quỷ vừa biến mất thì Tiêu Viêm cũng nhíu mày, linh hồn lực lượng từ mi tâm mênh mông tràn ra, chợt sắc mặt nhanh chóng biến đổi, thân hình đột nhiên thối lui.

Thân hình Tiêu Viêm vừa lui, một thân ảnh hư ảo liền hiện lên, thiết quyền do hắc tỏa liên ngưng tụ thành mang theo kình phong âm hàn sắc bén và cuồng nộ ầm ầm tiến về phía Tiêu Viêm.

Thiết quyền ập vào mặt, hai tay Tiêu Viêm vội vàng chắn trước mặt, cố gắng ngạnh đỡ. Nhưng cỗ lực lượng kinh khủng kia trực tiếp đem đánh vào cánh tay làm hắn tê dại cả người, đẩy lùi hắn về phía sau. Chân chính so đấu khí, Tiêu Viêm dĩ nhiên không phải đối thủ của Trích Tinh lão quỷ.”

Một quyền đẩy lui Tiêu Viêm, Trích Tinh lão quỷ mừng thầm cười khẩy, lắc mình như thuấn di lần nữa xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm.

Trích Tinh lão quỷ đuổi sát theo, Tiêu Viêm vội vàng thi triển Tam Thiên Lôi Động tới cực hạn, từng đạo tàn ảnh hiện lên bầu trời, thân hình cũng nhanh chóng thối lui.

“Huyễn Hồn thân pháp của lão phu không phải thứ tạp nham như Tam Thiên Lôi Động có thể sánh bằng!”

Không gian hư vô, tiếng cười vang lên lành lạnh, Tiêu Viêm hoa mắt đã thấy Trích Tinh lão quỷ lại xuất hiện trước mặt mình, tàn ảnh mà hắn tạo ra chẳng hề làm cho lão bận tâm chút nào.

“Lão quỷ này sao lại nhanh như quỷ vậy?”

Trích Tinh lão quỷ như đỉa đói theo sát, sắc mặt Tiêu viêm khẽ biến, Tam Thiên Lôi Động thi triển tới cực hạn mà vẫn còn kém xa đối thủ. Cái gọi là Huyễn Hồn Thân Pháp kia thật đáng sợ, hoàn toàn vượt trội Tam Thiên Lôi Động.

”Chịu chết đi!”

Trích Tinh lão quỷ cười dữ tợn. Huyễn Hồn Thân Pháp của lão chưa từng thi triển với những đối thủ dưới cơ, nhưng lần này là đối mặt Tiêu Viêm, lão không thể không lật hết bài dốc toàn lực.

“Bình! Bình!”

Trích Tinh lão quỷ sắc mặt lạnh lẽo, quyền phong như bạo vũ, liên miên đổ xuống, thiết liên hướng tới Tiêu Viêm hung hăng oanh kích. Thế công điên cuồng như vậy khiến không khí bị ép cong lại, nổ liên tiếp trên bầu trời.

Tiêu Viêm nhất thời ăn không tiêu, liên tiếp bị đẩy lùi. Mặc dù đang lâm vào hạ phong nhưng hắn vẫn bình tĩnh. Tử hắc hỏa diễm đón đỡ thế công của Trích Tinh lão quỷ, năng lượng kì dị tràn ngập bắn ra, nhanh chóng chữa trị mọi thương thế trên cánh tay và thân thể của Tiêu Viêm.

Công năng chữa trị bất tử của Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa rốt cuộc cho thấy trình độ cao thâm trong thực chiến. Chỉ cần có đủ tinh quang, hỏa diễm bất diệt thì Tiêu viêm sẽ liên tục trị thương. Đương nhiên chỉ cần hắn còn đủ đấu khí cung cấp cho Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.

Nhưng dù cứ bị thương là lập tức chữa trị, nhưng bị đánh liên tục làm Tiêu Viêm cũng nổi nóng, bỏ hết phòng thủ mà liều mạng đối chọi, cứ bị Trích Tinh lão quỷ cho ăn một đấm thì chẳng khách khí chút nào trả lại một quyền, bị đạp một phát thì tặng lại một cước. Dù sao có Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa bảo mệnh, Tiêu Viêm tuy có đau đớn nhưng lại không lo đến việc bị thương tới chết. Với tình hình chiến đấu man dại nhất không dùng đấu kỹ, thực lực chênh lệch 2 tinh Đấu Tôn thì hắn cũng không lo bị đánh chết ngay lập tức đến nỗi Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng không kịp chữa trị.

“Binh bốp chát ầm đùng bùm bịch beng”

Hai người trên cao tay không man chiến, những kẻ quan sát nhìn mà líu lưỡi. Một gã nhất tinh Đấu Tôn lại ngạnh đấu đối đầu một gã ngũ tinh Đấu Tôn cách điên cuồng, chuyện này từ xưa giờ chưa bao giờ nghe chứ đừng nói là thấy.

“Thằng nhóc chó má này…”

Chiến đấu điên cuồng như vậy được một lúc, Trích Tinh lão quỷ bắt đầu kinh hãi. Tiêu Viêm mạnh mẽ hứng chịu mấy chục quyền của lão, theo lẽ thường đừng nói là một gã nhất tinh Đấu Tôn, cho dù là cường giả tứ tinh Đấu Tôn thì giờ này cũng phải thụ thương không nhẹ. Thế nhưng đối thủ trước mặt dù bề ngoài có chút te tua tơi tả, nhưng khí tức vẫn hùng hậu như thế, cứ như con sóng vỗ bờ, càng đánh càng mạnh.

”Là do Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa.”

Hiểu biết của Trích Tinh lão quỷ cũng không tồi, nhìn tử hắc sắc hỏa diễm lượn lờ quanh thân thể Tiêu Viêm, lão chợt nhận ra, sắc mặt trở nên xanh mét. Có Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa hộ thể, Tiêu Viêm giống như mang theo cả bệnh viện cứu thương di động. Bất cứ vị trí cơ thể nào bị thương, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa sẽ mau chóng chữa lành thương thế, đấu pháp vô lại như thế ai điên mà dây dưa với hắn?

Nhận ra vấn đề, Trích Tinh lão quỷ nào dám tiếp tục cuồng đấu như vậy nữa. Cho dù Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa trị liệu cũng cần tiêu hao lượng đấu khí không nhỏ, nhưng ở cấp bậc Đấu Tôn hoàn toàn có thể vừa đánh vừa bổ sung đấu khí từ thiên địa, vả lại dáng vẻ Tiêu Viêm cũng cho thấy không có chút nào giống một kẻ sắp cạn kiệt đấu khí.

“Phải dùng đấu kỹ nhất kích tất sát.”

Sắc mặt Trích Tinh lão quỷ khó coi, thân hình thoáng hư ảo rồi quỷ dị biến mất.

“Lại đến nữa sao?”

Nhìn thấy Trích Tinh lão quỷ biến mất, Tiêu Viêm áo rách quần nát nhếch mép cười. Toàn thân hắn đau nhức dị thường vì ăn rất nhiều thiết quyền của Trích Tinh lão quỷ. Dù  Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa liên tục trị thương, nhưng cảm giác đau đớn không hề bị tiêu trừ, lại tích tụ âm ỉ làm cho nó càng khó chịu hơn vài chục lần, cơ bắp hắn lúc này cũng vì thế mà run rẩy không ngừng.

“Đấu khí tiêu hao quá lớn, không thể tiếp tục phí sức như vậy, bằng không kẻ ngã xuống trước sẽ là ta.”

Hít sâu một hơi, áp chế cơn đau đớn kịch liệt khắp cơ thể, thủ ấn của Tiêu Viêm liền biến đổi, lưng áo rung động, một tiếng "phạch" vang lên, đôi cốt dực đã lâu không dùng xuất hiện.

Cốt dực trong suốt màu ngọc thạch hiện lên, lan tỏa những hoa văn kỳ dị màu xanh rất huyền bí.

Cốt dực này, hiển nhiên chính là đôi cánh mà Tiêu Viêm sử dụng cái xác khô Thiên Yêu Hoàng luyện chế mà thành. Bất quá vì lâu nay sợ Thiên Yêu Hoàng tộc truy sát, mà lúc đó thực lực còn yếu, còn e ngại chưa dám chống đối Thiên Yêu Hoàng tộc, nên cố gắng ẩn giấu trong cơ thể. Hôm nay cục diện đã là thù sống thù chết, bản thân lâm vào nguy nan, không thể nào không dùng tới nó, mà hắn có giấu thêm cũng chẳng làm cho Thiên Yêu Hoàng tộc đối tốt với hắn chút nào.

Trên bầu trời, Trích Tinh lão quỷ hiện ra, bàn tay kết ấn nhanh như chớp, năng lượng mênh mông gấp rút chuyển động.

“Bành”

Năng lượng vừa ngưng tụ, một đạo kình phong sắc bén nóng cháy đột nhiên đánh úp, làm cho Trích Tinh lão quỷ biến sắc, thân hình vội vàng lui lại. Cước bộ vừa lui, kình phong kia lại chuyển hướng đánh lén phía sau, nện vào lưng.

“Hự!”

Đột nhiên trúng đòn nghiêm trọng, chấn cho Trích Tinh lão quỷ bay đi một đoạn, cổ họng rên lên. Lão ngẩng lên xem kẻ nào vừa đánh lén, thì ánh mắt khó tin cực kỳ. Đôi cốt dực ngọc thạch của Tiêu Viêm đang vỗ phành phạch, tốc độ vừa thi triển của hắn đã tăng lên đến mức chóng mặt, bản thân lão cũng không phát hiện ra.

“Lão quỷ, ăn thêm một cái hỏa liên nữa thử coi nào!”

Cốt dực rung động, Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, ngón tay cong lại rồi búng ra, ba loại Dị hỏa liền hiện lên phía trước, tâm niệm vừa động liền nhanh chóng nhập vào nhau…

Nhìn thấy Tiêu Viêm dung hợp Dị hỏa, sắc mặt Trích Tinh lão quỷ kịch biến, thân hình chợt lóe, liền nhanh như chớp lao về phía Tiêu Viêm.

“Tốc độ đó vẫn còn chưa đủ!”

Thấy thế, Tiêu Viêm cười lên một tiếng, cốt dực rung cánh, thân hình như sao chổi vội vàng lùi lại, bỏ xa Trích Tinh lão quỷ. Có đôi cốt dực này, hắn hoàn toàn đủ tư cách ngạo thị tốc độ phần lớn cường giả Đấu Tôn.

“Hắn chưa đủ, vậy thêm ta nữa chắc là đủ ha!”

Lời nói của Tiêu Viêm vừa mới dứt, một tiếng cười khẩy khinh thị đột nhiên vang động. Sau đó hai bóng người từ hư vô không gian lướt ra, chỉ tích tắc đã cách Tiêu Viêm chỉ một khoảng không xa.

Bóng người xuất hiện đột ngột làm cho sắc mặt Tiêu Viêm khẽ biến, ánh mắt quét về phía hai thân ảnh kia, sau khi nhìn thấy phía sau lưng mỗi người đều có đôi cánh vàng to lớn, trong lòng bất giác lo lắng không thôi.

“Thiên Yêu Hoàng tộc!”



-o0o-

Mục lục

bình luận dau pha thuong khung đấu phá thương khung

Không có nhận xét nào: